Mới sáng sớm, mặt trời còn chưa kịp lên nữa. Sung Khi đã vội vàng sửa soạn, khoác trên mình chiếc áo sơ mi rộng rãi với chiếc quần suông dài đơn giản và chiếc cặp nhỏ như mọi khi. Nhưng cô không đến trường mà rẽ vào tiệm làm. Trời lúc này vẫn còn nhá nhem tối, cô lấy chiếc chừa khóa dự phòng mà Băng Nghiên đưa cho cô ra, định mở cửa thì phát hiện ra cửa không khóa "Học trưởng đến trước cả mình luôn sao?". Sung Khi bước vào để gọn cặp sách sang một bên, rồi tiến vào nhà kho. Cô từ từ mở cửa ra, quả nhiên Băng Nghiên đã đứng chờ sẵn.
Lâm Sung Khi:
-Chào buổi sáng học trưởng....Ồ wao!
Cô nhìn quanh, phòng kho bây giờ đã trở thành một nhà bếp riêng cho cô rồi.
Cố Băng Nghiên:
-Đến rồi. Có hài lòng không...
Sung Khi vẫn còn kinh ngạc, trước mắt cô là một chiếc bàn rộng rãi đầy đủ dụng cụ làm bánh. Xung quanh còn có tủ lạnh lớn, những chiếc lò nướng, các tủ đựng đồ được gắn lên tường cao,....hiện đại và gọn gàng, đúng chuẩn ý cô rồi.
Lâm Sung Khi:
-Tuyệt vời! Hơn cả tưởng tượng nữa...Anh chuẩn bị chu đáo quá.
Cố Băng Nghiên:
-Thế thì tốt. Tôi chỉ xây dựng theo những gì trên mạng nói thôi.
Lâm Sung Khi:
-Nhưng mà...Nhìn đống đồ này có vẻ rất tốn tiền. Anh..
Cố Băng Nghiên:
-Không cần phải lo. Nếu cô thấy ngại thì sử dụng căn phòng này thật tốt coi như trả tôi cũng được.
Sung Khi gật đầu, ban đầu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dang-lai-vua-ngot/2923953/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.