"Vẫn là mắt nhìn phim của cậu tốt, tớ dứt khoát quăng hết mấy cái "Maoyan", "Douban" đi, cho điểm chưa chắc chuẩn bằng trực giác của cậu." Sau khi đi từ rạp chiếu phim ra, Vu Nhiên vẫn chưa đã thèm, quy trải nghiệm điện ảnh tốt đẹp sang công của Sở Miên ánh mắt cao siêu. Cậu gặp bất kỳ việc nhỏ nhặt nào cũng đều như thế, thích khích lệ người khác hết mức, khiến Sở Miên cũng muốn ngượng ngùng.
Nghỉ Tết Nguyên đán, Sở Miên khó có khi được nghỉ mấy ngày, mà Vu Nhiên còn muốn bỏ sức ra xem xét vấn đề ghi danh đại học. Thể lệ chiêu sinh của các trường đại học lớn đều đã công bố, cậu cùng Sở Hành nghiên cứu từng cái, sắp xếp thời gian thi của từng trường, liệt kê nguyện vọng.
"Quá nhiều, chỉ cần là trường học ở Bắc Kinh thì em đều muốn báo danh, tới mười hai nguyện vọng. Chưa tính đến xung đột thời gian, tham gia thi nhiều như vậy chắc chắn sẽ khiến thể xác cùng tinh thần em mỏi mệt." Sở Hành khuyên nhủ, kêu cậu suy xét lại lần nữa.
Vu Nhiên do dự một chút, vẫn là không để bụng, cười cười: "Không có việc gì đâu, Hoành tỷ, chịu đựng mấy ngày là được rồi, em không sợ mệt."
Chấp niệm của cậu với Bắc Kinh rất sâu, bởi vì nơi đó có tương lai cậu đã sớm ước định với Sở Miên. Trừ nguyện vọng một Học viện Mỹ thuật Trung ương, cậu cũng phải bắt bằng được cơ hội vào những trường học khác ở Bắc Kinh.
Thành tích liên khảo mỹ thuật năm 2015 của Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2239068/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.