Sáng sớm, tiếng kèn của trung tâm vang lên, người trong kí túc xá lục tục tỉnh lại, thúc giục nhau rời giường.
Phương Chiêu mắt nhắm mắt mở ngồi trên giường gọi Vu Nhiên nửa ngày đều không thấy đối phương ngồi dậy.
Thân thể Sở Miên dựa gần tường, cảnh giác quét một vòng, mọi người quả nhiên đều chưa phát hiện ra trên giường hắn nhiều thêm một người. Hắn lặng lẽ đẩy bả vai Vu Nhiên, cúi người đè thấp giọng gọi cậu rời giường.
Vu Nhiên gật đầu, nhắm mắt lại bò dậy. Sở Miên vốn định tranh thủ lúc người khác không chú ý mà đuổi cậu xuống giường, lại không ngờ giây tiếp theo, Vu Nhiên giơ cao hai tay duỗi người, đột nhiên thuận miệng rên rỉ một tiếng đầy thích ý, nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt những người khác trong kí túc xá.
"Đm!" Triệu Vô Lực ngẩng đầu, lập tức bừng tỉnh, "Kí túc xá còn chưa bật đèn đâu, tại sao lại sáng như vậy!"
̶T̶̶u̶̶i̶ ̶đ̶̶o̶̶á̶̶n̶ ̶đ̶̶o̶̶ạ̶̶n̶ ̶n̶̶à̶̶y̶ ̶p̶̶h̶̶ả̶̶i̶ ̶l̶̶à̶ ̶Đ̶̶ạ̶̶i̶ ̶t̶̶h̶̶ầ̶̶n̶ ̶c̶̶h̶̶ứ̶ ̶n̶̶h̶̶ể̶̶.̶̶.̶̶.̶
Tiếng mọi người kinh ngạc liên tiếp không ngừng, nhanh chóng chuyển sang thành trêu chọc. Người bất ngờ nhất là Phương Chiêu, cậu vốn tưởng rằng Sở Miên sẽ đối xử đúng mực với Vu Nhiên, không nghĩ tới bên ngoài áo mũ chỉnh tề bên trong lại là nhân tâm xao động, mà Vu Nhiên trên giường chính là chứng cứ tốt nhất.
Hóa ra tình gei của hai người này còn sâu hơn trong tưởng tượng của cậu... Phương Chiêu nháy mắt cảm giác được cảnh cô đơn của nhân sĩ độc thân.
Tóc Vu Nhiên hỗn loạn, ngồi trên giường nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2239011/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.