Bởi vì thành tích lần này của Vu Nhiên tiến bộ rõ rệt, Lý Quế Dung đi họp phụ huynh tự tin hơn rất nhiều, chạng vạng đã tới trường, đứng ở cửa sau phòng học nhìn qua cửa kính thấy con trai đi học chơi di động cũng không nhắn tin trách mắng cậu.
Vu Nhiên đang xem một bộ phim mới ra tháng này, nghe thấy tên "Attack on titan" cậu còn tưởng rằng là loại giống Ultraman, kết quả nhìn thấy máu me ghê tởm cuối tập một khiến sinh lý cậu thấy không khỏe, cậu vỗ nhẹ ngực quay đầu cảm thán với Sở Miên: "Đm, cậu có biết mẹ của nam chính trong này chết như thế nào không? Mẹ nó bị... bị..."
Bởi vì hình ảnh có lực công kích quá mạnh, Vu Nhiên ấp úng nửa ngày cũng không đành lòng nói ra nửa câu sau, chỉ nói "Hôm nay tớ ăn chay". Vừa xoay mặt, cậu ngạc nhiên phát hiện mẹ đang đứng ngoài hàng hiên, nhìn cậu chằm chằm qua cửa kính thủy tinh.
Nước mắt Vu Nhiên liền chảy ra, chuông tan học vừa vang thì cậu dẫn đầu lao ra ôm Lý Quế Dung: "Mẹ, con rất nhớ mẹ!"
"Tránh ra, đừng làm bẩn quần áo mẹ." Lý Quế Dung đẩy cậu ra, lấy một hộp sữa bò Vượng Tử từ trong túi ra.
Tới thời gian tan học, các phụ huynh lục tục vào phòng học. Lý Quế Dung ngồi ở chỗ Vu Nhiên, quay đầu thấy một cô gái trẻ tuổi, hiển nhiên không giống mẹ ai. Xuất phát từ khách khí, Lý Quế Dung chủ động chào hỏi: "Cô là tới họp cho ai vậy?"
"Chào chị." Cô gái mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2238972/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.