*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không khí sạch sẽ lạnh lẽo, thỉnh thoảng có hạt mưa dừng ở chóp mũi.
"Đừng chạm vào tôi." Sở Miên bước nhanh hướng phía trước, e sợ tránh không kịp Vu Nhiên ở đằng sau.
"Cậu mẹ nó làm tớ bị dơ! Cậu cũng đừng mong sạch sẽ!" Vu Nhiên chạy vài bước liền đuổi kịp, giang hai tay ôm chặt Sở Miên từ sau lưng, tranh thủ hắn chưa kịp trở tay mà cọ loạn một hồi, khiến áo rằn ri của đối phương cũng dính đầy vết bùn.
Sở Miên cố sức mà lay động hai bên thân thể tính quăng cậu ra, trơ mắt nhìn thấy trước đó có mấy huấn luyện viên đang hút thuốc đi thẳng tới, nhanh chóng quay đầu lại nói: "Vu Nhiên, đằng trước có người."
Vu Nhiên không buông tay, chỉ là ló đầu từ sau lưng Sở Miên ra nhìn: "Có người thì có người thôi, hiện tại lại không phải thời gian tập huấn."
Sở Miên không nói hai lời bóp chặt cổ tay Vu Nhiên, cương quyết tách thân thể hai người ra, lại xoay người lễ phép gật đầu chào hỏi với các huấn luyện viên kia.
Các giáo viên quân sự phụ trách trung học Thành Tuấn đều đã nghe qua hai nam sinh trong sự kiện "Qua đêm tại rừng nhỏ", hiện tại nhìn thấy hai thiếu niên thanh tú sáng sớm ấp ấp ôm ôm, bọn họ bèn lập tức hiểu rõ mối quan hệ của hai người này.
"Rất tốt, rất nhiệt huyết." Huấn luyện viên trêu chọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-cham-la-chay/2238925/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.