Phanh!
Diệp Phù Đồ phân thân lập tức bạo tán ra, mà Cửu Long Lôi Vương Đao lại từ trong phiến huyết vụ kia xuyên thẳng qua, chui vào chính giữa vết nứt không gian.
Trong lúc mơ hồ, giống như có một tiếng kêu rên rất nhỏ truyền ra.
Xùy~~!
Trong tích tắc, Cửu Long Lôi Vương Đao liền bắn ngược quay về, đạo vết nứt không gian kia chợt bế khép, trong thiên địa tựa hồ khôi phục bình tĩnh.
- Thật sự là đáng tiếc.
Cửu Long Lôi Vương Đao kia hóa thành một đạo tử mang, chui vào mi tâm, nhưng Mộ Hàn lại có chút tiếc hận mà lắc đầu.
Phân thân không phải là hóa thân, sau khi hóa thân biến mất, chỉ tổn thất một phần lực lượng, rất nhanh có thể tu luyện trở về, nhưng nếu phân thân biến mất, không chỉ thực lực bản thân sẽ giảm xuống, linh hồn cũng sẽ bị thương, muốn khôi phục đến tình huống trước kia, còn không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào.
Diệp Phù Đồ ngược lại là đủ độc, có thể hạ quyết tâm dùng phân thân liều mình ngăn trở Cửu Long Lôi Vương Đao công kích.
Mộ Hàn phản ứng mặc dù nhanh, nhưng vẫn là để cho hắn thành công đào thoát.
Bất quá, cuối cùng Mộ Hàn dùng Lưu Tinh Kích điều khiển Cửu Long Lôi Vương Đao xâm nhập vết nứt không gian, vẫn là tạo thành thương tổn không nhỏ cho Diệp Phù Đồ.
Duy nhất để cho Mộ Hàn cảm thấy tiếc nuối chính là, mình bất tiện vận dụng chín mươi vạn Anh Lôi cùng với một ít võ đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-vuong/2206721/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.