Chương trước
Chương sau
Một cổ bài xích chi lực cực kỳ cường hoành, từ chỗ va chạm thấu tản ra đến!

Mộ Hàn nhắm con mắt lại, đem một khỏa U Thần Hoàn Hồn Đan ném vào trong bụng Thiên Anh bắt đầu hấp thu, tiếp theo cơ hồ tất cả lực lượng tinh thần đều gào thét mà ra, toàn bộ đi theo đoàn Tử Hỏa kia, trợ giúp nó chống cự cổ sức đẩy này. Tử Hỏa thủy chung không có ly khai Nguyệt Thần Mi Ấn mảy may, kích thích lực đẩy kia liên tục không ngừng từ sâu trong linh hồn của Thanh Hỏa tuôn ra.

Cũng may Thanh Hỏa đã cực độ suy yếu, hơn nữa có Huyền Hoàng Thái Dương cương khí áp chế, loại bản năng kháng cự chi lực này của nó tuy mạnh mẽ, lại khó có thể duy trì thời gian quá dài.

Ước chừng một phút đồng hồ về sau, sức đẩy mà bắt đầu giảm nhỏ.

Cái này để cho Mộ Hàn đã làm tốt chuẩn bị đánh lâu dài thầm nhả ra khí, lại qua gần một phút đồng hồ, Thanh Hỏa kháng cự triệt để tiêu tán, hoả diễm màu tím chợt ở chỗ mi tâm của hắn lóe lên rồi biến mất, tiến nhập chính giữa Nguyệt Thần Mi Ấn. Tinh tế cảm ứng một lát, Mộ Hàn rốt cục ở chỗ sâu trong Nguyệt Thần Mi Ấn kia phát hiện một đoàn khí tức hắc ám, đang rất nhỏ ba động lấy, đây là linh hồn của Thanh Hỏa, ý thức của nó đang ngủ say, không có chút nào phát giác được Mộ Hàn tới gần.

Ở lực lượng tinh thần của Mộ Hàn bao vây, đoàn hoả diễm màu tím kia như Tinh Linh, nhẹ nhàng phiêu tới, từng chút tiến vào chính giữa linh hồn của Thanh Hỏa, bắt đầu dung hợp. Lực chống cự của nó đã bị Mộ Hàn hoàn toàn lau đi sạch sẽ, quá trình này đúng là không gặp được bất luận bài xích gì.

Bất quá, muốn đem Tử Hỏa dung nhập trong linh hồn của Hư Kiếp cường giả, tốc độ đích thật là dị thường chậm chạp.

Có thể là mấy ngày, cũng có thể là mấy chục ngày qua đi, tâm thần của Mộ Hàn rốt cục rời khỏi Nguyệt Thần Mi Ấn, mà sâu trong linh hồn Thanh Hỏa thì rốt cục nhiều ra một quả Tử Diễm Đồ Đằng.

Hô!

Cơ hồ ngay khi dung hợp hoàn thành, Tử Diễm Đồ Đằng xuất hiện nháy mắt, ở trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn, đoàn U Minh Quỷ Hỏa màu tím kia lại bắt đầu chậm rãi bành trướng. Cùng thời khắc đó, lại có cổ lực đạo cực kỳ bàng bạc từ trong ngọn lửa tím bành trướng, liên tục không ngừng thấu tràn ra.

Mộ Hàn rất là ngạc nhiên, không đợi hắn hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, liền bắt đầu có lực lượng trực tiếp tiến vào trong cơ thể Thiên Anh, dung nhập chính giữa Thần Hải ở không gian phần bụng. Thoáng chốc, giống như vòi rồng cuốn qua mặt biển bình tĩnh, phiến đại dương mênh mông kia kịch liệt bốc lên, bắt đầu khởi động, nhấc lên một luồng sóng thủy triều màu tím.

Nương theo Thần Hải chấn động, cường độ chân nguyên của Mộ Hàn đúng là lần nữa tăng lên.

Ở trong quá trình đột phá đến Thần Hải Cảnh, tu vi của Mộ Hàn nguyên bản đã đến được Thần Hải nhất trọng thiên đỉnh phong, giờ phút này lại dung hợp U Minh Quỷ Hỏa thấu tràn ra lực lượng, chỉ ngắn ngủn mấy giây qua đi, một tầng bích chướng vô hình mới ở trong không gian Tâm Cung Mộ Hàn hiển hiện ra.

- Nhập Tử Diễm Đồ Đằng cho Hư Kiếp cường giả, lại vẫn có chỗ tốt như vậy?

Mộ Hàn kinh hỉ vạn phần, chợt liền thu nhiếp tinh thần, chủ động đem cỗ lực lượng kia hấp thụ đến trong cơ thể Thiên Anh. Kể từ đó, Ở trong Thần Hải, thủy triều càng thêm kịch liệt, cường độ chân nguyên cũng bắt đầu dùng tốc độ càng nhanh tăng lên. Ở dưới thủy triều trùng kích, tầng bích chướng vô hình kia trở nên càng ngày càng bạc nhược yếu kém.

Cũng không biết qua bao lâu, đoàn U Minh Quỷ Hỏa kia rốt cục bình tĩnh trở lại.

Oanh!

Gần như đồng thời, trong bụng Thiên Anh của Mộ Hàn cũng vang lên một tiếng minh hưởng cực lớn, tầng bích chướng vô hình kia tựa như rơi xuống trên mặt đất, tiếp theo như khối băng bị Liệt Nhật chiếu xạ, lập tức tan rã sạch sẽ, mà cường độ chân nguyên của Mộ Hàn, lại tiếp tục tăng lên một hồi, cuối cùng mới đình chỉ.

Thần Hải Nhị trọng thiên!

Trong bụng Thiên Anh, Thần Hải từ từ bình tĩnh, chân nguyên bàng bạc bắt đầu khởi động, làm cho trong lòng Mộ Hàn vui vô cùng. Có được một tam trọng Hư Kiếp Khôi Lỗi, chỗ tốt thật không ngờ cực lớn, nếu có thể trảo nhiều mấy Hư Kiếp cường giả, cái kia mình chẳng phải là rất nhanh có thể tăng lên tới Thần Hải thất trọng thiên sao?

Bất quá, cái ý niệm này cũng chỉ là ở trong đầu đi lòng vòng, đã bị Mộ Hàn vứt ra ngoài.

Có thể ở trong linh hồn Thanh Hỏa nhập Tử Diễm Đồ Đằng, là vì các loại nhân tố cơ duyên xảo hợp. Thành công như vậy rất khó phục chế, càng không có khả năng nhiều lần phục chế, trừ khi tu vi củaMộ Hàn có thể đột phá đến cảnh giới rất cao. Nhưng khi đó, nhập Tử Diễm Đồ Đằng cho Hư Kiếp cường giả còn có tác dụng hay không, đã khó mà nói rồi.

Trong tâm niệm, Mộ Hàn mở to mắt, hướng Thanh Hỏa nhìn sang.

Lúc này, Thanh Hỏa đã tỉnh lại, đôi mắt nhìn thẳng vào Mộ Hàn, hiển nhiên nó đã biết rõ trong linh hồn mình nhiều ra một đoàn ngọn lửa tím, cho nên ánh mắt trở nên hết sức phức tạp, giống như phẫn hận, giống như bi ai... Cuối cùng tất cả đều hóa thành một tiếng thở dài không thể làm gì.

- Mộ Hàn, vẫn là để cho ngươi thực hiện được rồi.

Thanh Hỏa thở dài nói.

- Có thể nói cho ta biết, ngươi là như thế nào ở dưới mí mắt của ta hấp thu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cùng Hỗn Nguyên tinh khí hay không?

Đây là Thanh Hỏa cho tới nay nghi vấn, nếu không có đại bộ phận Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đều bị Mộ Hàn hút đi, nó cũng không rơi xuống tình trạng như thế.

- Đương nhiên có thể!

Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, một tia khí tức tuyết trắng từ trong lòng bàn tay tràn ra, như linh xà ở đầu ngón tay chạy lượn lờ.

- Bởi vì nó.

- Đây là...

Thanh Hỏa gắt gao nhìn chằm chằm vào tay phải của Mộ Hàn, sau một lát, đôi mắt của nó mở căng tròn, dường như muốn từ trong vành mắt lồi ra, trên mặt cũng toát ra rung động cực độ.

- Tiên... Tiên... Tiên lực...

Hai chữ này, đúng là dập đầu nói lắp từ trong miệng Thanh Hỏa tóe ra.

- Tiên lực?

Mộ Hàn nghe vậy, không khỏi sửng sờ một chút, lập tức trong đầu liền hiện lên một ít trí nhớ của Thái Thanh, vượt qua thất trọng Hư Kiếp, bước vào Võ Tiên chi cảnh, chân nguyên sẽ lột xác thành Tiên lực. Đây là giải thích, chỉ có tồn tại Võ Tiên cảnh cường đại, mới có thể có được loại đồ vật gọi là "Tiên lực" này.

Chính mình ngay cả Hư Kiếp cảnh cũng không có đạt tới, liền có Tiên lực?

Mộ Hàn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, phải biết rằng thời điểm tia lực lượng này xuất hiện, hắn mới là Dương Hồ thất trọng thiên, ngay cả Thần Hải Cảnh cũng không có bước vào. Mộ Hàn sớm đã biết rõ bởi vì tu luyện Hỗn Độn tiên pháp mà diễn sinh ra điểm lực lượng kia phi thường thần kỳ, lại không nghĩ rằng nó lại sẽ là Võ Tiên Tiên lực.

- Làm sao có thể? Làm sao có thể...

Thanh Hỏa hồn nhiên không có lưu ý đến thần sắc biến hóa của Mộ Hàn, chỉ là sắc mặt ngốc trệ, một lần lại một lần nỉ non lấy những lời này, sau nửa ngày qua đi, nó mới giống như ở trong mộng mới tỉnh, thật sâu hít và một hơi, lại như cũ khó dấu không thể tưởng tượng trong đôi mắt.

- Mộ Hàn, ngươi là như thế nào đạt được nó?

Nhưng mà, không đợi Mộ Hàn trả lời, Thanh Hỏa liền phối hợp khoát khoát tay nói:

- Không biết cũng thế, có thể thua ở dưới Tiên lực, ta cũng không tính oan uổng... Bất quá, ngươi đừng kỳ vọng ta đối với ngươi có thể có trợ giúp quá lớn, ta chỉ từng đã là tam trọng Hư Kiếp cường giả, dùng tình huống hiện tại của ta, muốn khôi phục đến Hư Kiếp cảnh, còn không biết phải tốn thời gian dài bao lâu.

- Không có sao, ngươi rất nhanh sẽ minh bạch, dùng không được bao lâu ngươi liền có thể khôi phục thực lực.

Mộ Hàn có chút thần bí cười nhẹ một tiếng, tiếp theo liền đem tất cả Huyền Hoàng Thái Dương cương khí thu nhập Tâm Cung, con mắt thì rất nhanh hoàn quét không gian bên trong Hỗn Nguyên tiên châu, giờ phút này ngoại trừ Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa, không còn vật khác, đúng là trở nên thanh minh thông thấu rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.