- Ngươi...
Thanh Hỏa tức giận đến toàn thân thẳng run run, nó vốn là ý định sau khi chấm dứt cùng Huyền Hoàng bảo thạch đối kháng, lại hướng Mộ Hàn ra tay, cướp lấy thân thể của hắn cùng hồn thể mình dung hợp, nhưng bây giờ Hỗn Nguyên tinh khí bị Mộ Hàn vụng trộm hấp thụ gần ba thành, đã không có khả năng lại khiến nó hoàn thành loại dung hợp này.
Hết lần này tới lần khác Thanh Hỏa lại bị Mộ Hàn chắn đến nỗi ngay cả một câu cũng nói không nên lời, chẳng lẽ nó có thể ở lúc ban đầu cứ như vậy nói cho Mộ Hàn, sau khi ta lợi dụng hết ngươi, ta còn có thể đối với ngươi động thủ?
- Thanh Hỏa, việc đã đến nước này, cho dù ngươi không muốn cũng hết cách rồi, những Hỗn Nguyên tinh khí kia, đều bị ta luyện hóa được.
Mộ Hàn rất lưu manh cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó được một tấc lại muốn tiến một thước nói:
- Đúng rồi, còn lại những Hỗn Nguyên tinh khí kia, ngươi cũng không có gì dùng, không bằng tất cả đều đưa cho ta. Bởi vì ngươi, ta bị vây ở chỗ này thời gian dài như vậy, ngươi cũng nên một lần nữa cho ta chút bồi thường a?
Đang khi nói chuyện, Mộ Hàn đã đình chỉ tống xuất hấp lực, tia lực lượng thần kỳ bởi vì Hỗn Độn tiên pháp mà sinh kia cũng lặng yên trở lại trong cơ thể. Bên ngoài vòng xoáy, phiến Huyền Hoàng Thái Dương cương khí còn lại kia như được đại xá, sợ đến mức liên tục không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-vuong/2206614/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.