- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt. . .
Trên trời cao ngàn thước, trường kiếm trong tay Bạch Đạo Tử tựa như một con rồng. Từng đạo kiếm khí vô cùng sắc bén không ngừng xé rách hư không, nhằm hướng Mộ Hàn trút xuống , giống như phải xé xác hắn thành mảnh nhỏ.
Cả một vùng thiên địa mấy ngàn thước đều bị khí tức sắc bén kia bao phủ, mặt đất bị kiếm khí chập chùng dập dờn bồng bềnh lan tới bóc dần hết tầng nọ tới tầng kia, cát bụi mưa bay đầy trời.
- Vút!
Ở cách Bạch Đạo Tử hơn trăm thước, thân hình mập mạp của Khúc Kiên đúng là bành trướng ra mấy lần. Một quả cầu tròn vàng tươi vô cùng lớn rời tay ra liền nhằm hướng Mộ Hàn mà bắn mạnh đi, thế như sấm sét vạn quân ( một quân bằng ba mươi cân),phảng phất ngay cả trời cao đều có thể nện ra một cái lỗ thủng thật lớn, tiếng rít chói tai kích động thiên địa.
Một vị Dương Hồ Tứ Trọng Thiên, một cường giả Dương Hồ Tam Trọng Thiên, cuối cùng lại liên thủ công kích một tu sĩ cảnh giới Linh Trì .
Chuyện này nếu là truyền đi ra ngoài, tuyệt đối sẽ làm người ta cười đến rụng răng.
Nhưng bọn họ lại không thể không như thế.
Bạch Đạo Tử và Khúc Kiên cũng từng nghĩ tới, đối phương có thể cũng là một cường giả Dương Hồ Cảnh hay không , chỉ có điều là che dấu tu vi thật sự của bản thân để giả heo ăn cọp. Nhưng bọn họ từ trên người Mộ Hàn lại không tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-vuong/2206317/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.