Chương trước
Chương sau
Nhưng đang lúc Mộ Hàn chuẩn bị vận dụng "Tu Di Thượng Pháp" thì trong "Tử Hư Thần Cung" đột nhiên truyền đến thanh âm trầm thấp của Cơ Vân Thiện:

- Mộ Hàn, Tư Không Như Ý dùng ‘ Huyết Hồn Tổ Trùng ’ phụ thể, tuy rằng trong thời gian cực ngắn đột phá đã đến Linh Trì cảnh, nhưng loại phương pháp này cũng có sơ hở cực lớn.

- Ah?

Mộ Hàn trong nội tâm nhảy dựng, thân ảnh do pháp lực ngưng tụ đột nhiên hiển lộ trong "Bá Vương Điện". Ở đối diện hắn, Cơ Vân Yên giận dữ lộ ra mặt, mặt mũi tràn đầy tức giận bất bình, Cơ Vân Thiện cũng nổi giận đùng đùng, khuôn mặt âm trầm, đối với mẫu tử Tư Không Như Ý hiển nhiên đã bất mãn tới cực điểm. Bất quá, bị Tư Không Như Ý và Tư Không Chiếu vứt bỏ như rác rưở, cũng khó trách các nàng phẫn nộ như vậy, dù là ai gặp phải chuyện như vậy, cũng rất khó vui vẻ nổi.

- Bọn hắn bất nhân trước thì cũng đừng trách ta bất nghĩa.

Cơ Vân Thiện cắn chặt răng ngọc, trầm giọng nói:

- Tư Không Như Ý và Tư Không Chiếu đã không để chết sống của tỷ muội ta trong lòng, như vậy, ta cũng không cần phải giữ bí mật cho bọn họ nữa. Mộ Hàn, Tư Không Như Ý mặc dù đột phá đã đến linh trì cảnh, nhưng đó dù sao cũng là mượn nhờ ‘ Huyết Hồn Tổ Trùng ’ mà đạt tới. Nàng bây giờ tuy rằng thoạt nhìn rất cường đại, nhưng chỉ cần tìm được sơ hở, lập tức liền có thể đánh nàng về nguyên hình ngay.

- Sơ hở gì?

Mộ Hàn có chút ngoài ý muốn nói.

- Phượng Hoàng Tinh Hồn. . .

Cơ Vân Thiện cơ hồ từng chữ nói ra bốn chữ này.

- Phượng Hoàng Tinh Hồn?

Mộ Hàn sững sờ, đột nhiên nghĩ đến Huyết Sắc Phượng Hoàng bị Chân Nguyên bao lấy cực kỳ chặt chẽ trong tay.

- ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’ ngươi có lẽ không biết là vật gì, nhưng ‘ Sâm La Hồn Lực ’ trong Cực Chân Các Vô Cực Thiên Tông các ngươi, ngươi sẽ không xa lạ gì chứ?

Cơ Vân Thiện trong mũi nhẹ khẽ hừ một tiếng.

- ‘ Sâm La Hồn Lực ’, ta đương nhiên biết rõ.

Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, hắn không chỉ biết rõ "Sâm La Hồn Lực", mà còn hấp thu qua không ít trong Cực Chân Các, huống hồ, lần này nếu không phải vì tìm kiếm "Sâm La Hồn Lực", hắn cũng sẽ không đến đây.

- ‘ Sâm La Hồn Lực ’ từ trong Tâm Cung của ‘ Hồng Nguyệt Phượng Hoàng ’ mà ra!

Cơ Vân Thiện trầm giọng nói:

- Về phần ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’ kia, kỳ thật chính là một đám tàn hồn của ‘ Hồng Nguyệt Phượng Hoàng ’. ‘ Hồng Nguyệt Phượng Hoàng ’ kia có lai lịch gì, ta không rõ ràng lắm, nhưng Sâm La Giới nghe nói chính là do Tâm Cung của nó biến thành, mà ‘ Sâm La Hồn Trụ ’ của Vô Cực Thiên Tông các ngươi, nghe nói từng là chỗ nghỉ lại của nó. Tất cả hung thú sinh hoạt trong sa mạc trước Minh Hải đều là sủng vật nó nuôi dưỡng khi còn sống, ‘ Huyết Hồn Trùng ’ trong điện này chính là đồ ăn mà nó nuôi nhốt.

- Cho nên nếu ngươi có thể tìm được ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’ trong điện này là có thể khắc chế tất cả ‘ Huyết Hồn Trùng ’. Tư Không Như Ý hôm nay là ‘ Huyết Hồn Tổ Trùng ’ phụ thể, nhưng ‘ Huyết Hồn Tổ Trùng ’ cũng là Huyết Hồn Trùng, nó chẳng qua là mẫu thể của tất cả ‘ Huyết Hồn Trùng ’ thôi!

- Là thế sao?

Mộ Hàn cảm thấy ngạc nhiên:

- Ngươi sao biết được những việc này?

- Tư Không Chiếu đích thật là một tuyệt thế thiên tài, lại thường xuyên không quản được miệng mình. Những thứ này đều là hắn trong lúc vô tình để lộ ra cả.

Cơ Vân Thiện khóe môi lộ ra một tia mỉa mai, chậm rãi nói:

- Mộ Hàn, hiện giờ ở Thái Huyền Thiên Vực hiểu rõ Sâm La Giới nhất vẫn là hai mẹ con Tư Không Như Ý và Tư Không Chiếu, đừng quên, năm đó lúc Phi Long Hoàng Triều chư sụp đổ, Sâm La Giới cũng đã tồn tại rất nhiều năm.

Có chút dừng lại, Cơ Vân Thiện lại nói:

- Trong Sâm La Thần Điện này, chỉ cần tìm được ‘ Sâm La Hồn Lực ’ là có thể tìm được ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’. Nếu bị quấy nhiễu mãnh liệt, ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’ tất sẽ bừng tỉnh, phóng xuất ra linh hồn khí tức chỉ nó mới có, sinh ra lực khắc chế với Huyết Hồn Trùng. Mộ Hàn, dùng phẩm chất Tâm Cung của ngươi. Cảm ứng được khí tức của ‘ Sâm La Hồn Lực ’ hẳn sẽ không khó chứ? Dùng tâm thần khiến nó bừng tỉnh, có lẽ càng thêm dễ dàng?

Đến cuối cùng, trên mặt Cơ Vân Thiện hiện lên một tia ý cười như có như không.

Bị nhốt trong Tâm Cung, nàng và Cơ Vân Yên không thể tu luyện, lúc nhàn rỗi nhàm chán chuyện thường làm nhất chính là suy đoán bí mật trên người Mộ Hàn, nhất là phẩm chất Tâm Cung của Mộ Hàn. Cho tới bây giờ, hai người cơ hồ nhất trí cho rằng, Tâm Cung Mộ Hàn khẳng định đã vượt qua thánh phẩm, đạt đến tiên phẩm, thậm chí là tuyệt phẩm.

Cơ Vân Thiện hiện giờ nói như vậy cũng ẩn hàm ý thăm dò.

- Cơ sư tỷ, đa tạ ngươi nói những thứ này cho ta biết.

Mộ Hàn cười mỉm cảm tạ một câu. Lập tức lại xoay chuyển lời nói:

- Bất quá, có Tư Không Như Ý nhìn chằm chằm, lại có công kích điên cuồng của đại lượng ‘ Huyết Hồn Trùng ’, ta sao có thể phân ra tâm thần đi cảm ứng khí tức ‘ Sâm La Hồn Lực ’ được? Huống hồ, ngươi xem Tư Không Như Ý chỉ là để bài trí sao? Cho nên, phương pháp của ngươi mặc dù tốt, nhưng lại không có khả năng thực hiện, thật sự là đáng tiếc. Xem ra ta muốn giữ được tánh mạng, còn phải nghĩ cách khác.

- Mộ Hàn, ngươi. . .

Cơ Vân Thiện vội vàng kêu lên, nhưng lời còn chưa dứt, thân ảnh Mộ Hàn đã tiêu tán.

Thời gian trong Tâm Cung với Cơ Vân Thiện nhìn như không ngắn, kỳ thật bất quá chỉ trong chốc lát.

Tính toán nhỏ nhặt của Cơ Vân Thiện dưới cảm ứng của Mộ Hàn cơ hồ không chút bí mật. Lời Mộ Hàn nói với nàng chỉ là bản năng không muốn để nàng đoán ra phẩm chất Tâm Cung của mình thôi. Còn đối với sơ hở của Tư Không Như Ý theo như lời nàng, Mộ Hàn lại cảm thấy phi thường hứng thú.

Nháy mắt sau đó, đồng thời khi dùng "Lôi Thần Hộ Thuẫn" chống cự "Huyết Hồn Trùng" công kích, lực chú ý của Mộ Hàn cũng rất nhanh chuyển dời đến tay phải.

Trong tử mang nồng đậm, Phượng Hoàng điêu khắc nho nhỏ kia lại rung động lắc lư càng ngày càng kịch liệt.

Trước kia, hắn vẫn cảm thấy trong Phượng Hoàng này như cất dấu cái gì đó, hiện giờ xem ra, ẩn núp bên trong rất có thể chính là "Phượng Hoàng Tinh Hồn", đoán chừng lúc thứ này bị bắt chặt, "Phượng Hoàng Tinh Hồn" đã bừng tỉnh, cho nên, mới có thể không ngừng phản kháng, bài xích sự áp chế của Mộ Hàn .

- Chỉ mong ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’ thực có thể tạo được tác dụng. . .

Tại dưới tình hình như vậy, Cơ Vân Thiện không có khả năng nói dối, Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, lập tức thu hồi Chân Nguyên nơi tay phải, Huyết Sắc Phượng Hoàng lập tức mất đi trói buộc.

- BOANG... --

Một tiếng đê minh kỳ dị đột nhiên từ trong điêu khắc kia chấn động mà ra, lập tức vang vọng Sâm La Thần Điện, thanh âm kia tựa như kim thiết vang lên, cao vút to rõ, âm vang đến cực điểm.

Ngay sau đó, một đạo Phượng Hoàng hư ảnh màu đỏ như máu đột nhiên từ trong điêu khắc bay lên, trong khoảnh khắc đã bành trướng lên vô số lần, hình dáng tướng mạo lại giống Phượng Hoàng khắc ở ngoài điện như đúc, khí tức quái dị không ngừng từ trong cơ thể hư ảnh lộ ra, như rung động không ngừng lan tràn khắp bốn phía.

Trong nháy mắt, khí tức kia đã bao trùm cả tòa cung điện.

- Phượng Hoàng Tinh Hồn!

Bên ngoài vài trăm mét, Tư Không Như Ý đột nhiên kêu ra tiếng, ý trêu tức trong mắt "Huyết Hồn Tổ Trùng" lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hoảng sợ nói:

- Mộ Hàn, ngươi. . . Ngươi rõ ràng bắt được ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’?

Lúc này, Tư Không Như Ý bỗng dưng tỉnh ngộ lại, mình lại không để ý đến một vấn đề phi thường nghiêm trọng, trước khi những "Huyết Hồn Trùng" kia thức tỉnh, tâm thần Mộ Hàn đã có thể phá tan áp lực phủ kín trùng trùng điệp điệp tìm được h mình, tự nhiên cũng có thể cảm ứng được toàn bộ tình huống trong cung điện.

Thời gian dài như vậy cũng đủ để Mộ Hàn điều tra "Sâm La Thần Điện" nhiều lần rồi.

Cung điện còn có một đám linh hồn "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng", nàng đã sớm biết rõ. Nàng cũng biết, tia "Phượng Hoàng Tinh Hồn" sẽ theo bản năng tránh đi tu sĩ tiến vào điện, cho nên vô số năm trôi qua vẫn không ai có thể tìm ra nó, lúc này mới không để vào lòng.

Nhưng Tư Không Như Ý như thế nào cũng không nghĩ tới, lần này lại xuất hiện một quái thai như Mộ Hàn, tâm thần rõ ràng có thể bỏ qua áp lực trong điện, chuẩn xác bắt được vị trí của "Phượng Hoàng Tinh Hồn" .

Thân là hậu duệ hoàng thất Phi Long Hoàng Triều, Tư Không Như Ý đối với nơi này hiểu rõ hơn bất kỳ ai.

Như bọn người Tiêu Dịch Tiên và Ngọc Tâm Hạc, chỉ biết Sâm La Giới năm mươi năm mở ra một lần, cũng không biết duyên cớ trong đó. nhưng nàng lại biết, Sâm La Giới sở dĩ mở ra, là do "Phượng Hoàng Tinh Hồn" mỗi ngủ say năm mươi năm sẽ thức tỉnh một lát.

Linh hồn thức tỉnh, Sâm La Giới do Tâm Cung "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" biến thành sẽ lập tức mở ra. Sâm La Giới cửa vào đóng cửa, cũng có nghĩa là tia linh hồn kia lại lần nữa lâm vào ngủ say.

"Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" nghe nói là một hung thú cường đại trong Thượng Thiên Vực thế giới, sau khi trọng thương trốn vào Thái Huyền Thiên Vực liền bỏ mình, hôm nay chỉ còn lại một đám linh hồn, sau khi mất đi "Sâm La Hồn Trụ" trở nên càng ngày càng suy yếu, nếu có thể tìm được vị trí của nó, mặc dù là tu sĩ Vạn Lưu nhất trọng thiên cũng có thể bắt được.

Một khi bị bắt, "Phượng Hoàng Tinh Hồn" rất nhanh sẽ bị giựt mình tỉnh lại.

Những "Huyết Hồn Trùng" kia chỉ là đồ ăn mà "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" nuôi nhốt trong Tâm Cung, đối với "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" có một loại sợ hãi theo bản năng, một khi cảm ứng được khí tức của tia "Phượng Hoàng Tinh Hồn" kia sẽ lập tức như chuột gặp phải mèo, mười thành thực lực chỉ có thể phát huy ra một thành cũng đã không tệ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.