Chương trước
Chương sau
Năm đó Mộ Hàn tại "Vực Giới Sát Tràng" Chiến Hồn Điện tầng hai, Cơ Vân Yên vận dụng một đạo khí gọi là "Đại Long Ngự Lệnh", đạo khí này tới từ Tư Không Chiếu, hơn nữa khí tức trên đạo khí và khí tức Mộ Hàn cảm ứng được trên người Tư Không Như Ý hai người là giống nhau, nhưng mà cường độ hơi khác mà thôi.

Đây cũng là căn cứ khiến Mộ Hàn phán đoán ra thân phận của người này.

Tư Không Như Ý là đại địch của Mộ Hàn, Tư Không Chiếu chẳng những là con của Tư Không Như Ý, còn là hôn phu của Cơ Vân Thiền, cũng là cừu địch với Mộ Hàn.

Không biết hắn đến đây là vì sao?

Đã biết rõ hắn vụng trộm tiến vào Sâm La Giới, Mộ Hàn làm sao cho hắn sống khá giả? Cho dù không thể ngăn hắn ở minh hải cũng phải tạo ra một ít chướng ngại cho hắn.

- Ồ?

Một lát qua đi Tư Không Như Ý thấp giọng hô ra tiếng không nghe được, trên mặt hiện ra nét kinh ngạc, tâm thần lập tức kéo qua phía minh hải phía sau.

Cũng không lâu lắm sắc mặt Tư Không Như Ý trở nên vô cùng khó coi.

- Xem ra nàng ta đã phát hiện không gian sụp đổ rồi.

Trong lòng Mộ Hàn đang cười thầm, nhưng mà thần sắc của Tư Không Như Ý biến hóa càng làm cho hắn vững tin người thứ mười bảy đi tới Sâm La Giới chính là "Đại Long thiên tử" Tư Không Chiếu, hơn nữa lúc không gian sụp đổ chính là lúc Tư Không Chiếu ở trong minh hải, nếu không Tư Không Như Ý sẽ không gấp như vạy.

Nhưng mà trừ Mộ Hàn ra những người khác không ai phát hiện dị thường của Tư Không Như Ý. Mọi người nhanh như lưu quang bay qua hư không sa mcj, rất nhanh đã tiến vò một không gian có bề rộng mấy trăm dặm. Chỉ cần đến điểm cuối của không gian chính là tới "Sâm La Thần Điện" .

Càng đi lên phía trước mọi người càng kích động, thậm chí ngay cả Lê Qua cũng không ngoại lệ, hắn lúc này như quên đi cừu nhân giết con mình.

Chỉ có Tư Không Như Ý là không yên lòng.

- Ân? Kỳ quái!

Phút chốc Mộ Hàn cảm thấy ngoài ý muốn nheo mắt lại, ngoài mấy trăm dặm phía trước có một bình chướng vô hình, chính là phần cắt ra của miệng hồ lô, càng ngăn cách tâm thần Linh Trì Cảnh ra bên ngoài, khó có thể tiến vào mảy may. Kể từ đó tình huống phía sau bình chướng này Mộ Hàn không thể thấy được.

Có lẽ chỗ đó chính là "Sâm La Thần Điện" ?

Đã gây khó dễ thì Mộ Hàn cũng lười lãng phí tâm lực, dù sao khoảng cách trăm dặm thoáng qua tức thì.

- Mau nhìn!

- Sâm La Thần Điện!

- Sắp tới rồi, rốt cục sắp tới rồi...

...

Không qua bao lâu trong đội ngũ vang lên tiếng hoan hô.

Mộ Hàn ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy một chỗ cát vàng phía sau có một biển hoa rộng mấy ngàn thước, cần hơn mười người mới có thể ôm hết qua được đến cán chỗ tạo hình lấy dày đặc màu đỏ như máu đồ vân, mà trụ đỉnh chỗ tắc thì phân biệt đứng lặng lấy một màu đỏ như máu phượng hoàng điêu khắc.

Hai bức tượng điêu khắc to lớn đứng tương xứng giống như tấm màn che, hai cánh mở rộng ra như sắp bay lên.

Hai gốc Huyết Phượng Hoa mọc ở đó như huyết sắc minh hải chảy qua, thỉnh thoảng tỏa ra mùi huyết tinh nồng đậm, khói đỏ tù trong hoa bay lên như sương mù che chắn các nơi.

- Xuyên qua đó là tới rồi, chính là ‘ Sâm La Thần Điện, !"

Mộ Hàn vừa tới thì Lệ Thu Thủy và Tiêu Dịch Tiên đã lao tới trước, mặc dù bọn họ mạnh mẽ nhưng lúc nỳ hai mắt vẫn tỏa sáng, hưng phấn khó có thể ức chế.

Mộ Hàn đi sau cùng cua đội ngũ, trong lòng cũng hơi có chút kích động, nhưng mà hắn lại đè xuống, hắn vẫn đang dùng tâm thần dò xét các nơi. Cách hai gốc hoa vài trăm mét Mộ Hàn liền cảm ứng đươc bình chướng vô hình gần đó, cũng khó có thể tiếp cận.

Nhưng mà bình chướng vô hình nhìn như có thể ngăn cách tất cả, Tiêu Dịch Tiên cùng Lệ Thu Thủy và các cường giả Vạn Lưu Cảnh thoải mái xuyên qua

Lúc Mộ Hàn đi theo vào thì phát giác được hình như có khí áp vô hình mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng lao tới. Mục tiêu của lực lượng này là tâm thần của Mộ Hàn, khi tâm thần của hắn trở về "Tử Hư Thần Cung " thì áp lực vô hình biến mất vô tung.

Tâm thần không thể dùng nhưng chân nguyên không bị hạn chế.

Cho nên sau khi xuyên qua bình chướng vô hình tốc độ của mọi người không có yếu bớt, trong khoảnh khắc vượt qua khoảng cách trăm mét, lần lượt bước vào cửa vào giữa hai gốc hoa.

Hô!

Môt âm thanh ba động như nước lọt vào trong tai, trong nháy mắt thân ảnh Mộ Hàn xuyên qua cửa ra vào thì bình chướng huyết sắc trước mắt đột nhiên biến mất chẳng còn gì, một tòa cung điện nguy nga nằm trước mặt Mộ Hàn, nhưng mà cung điện như nhuộm bằng máu tươi, đỏ rực.

- Sâm La Thần Điện!"

Mộ Hàn thở sâu, ngẩng đầu nhìn lên.

Ngay vào lúc này Mộ Hàn liền cảm nhận được áp lực khủng bố đè xuống. "Sâm La Thần Điện" này cũng có hai gốc hoa như ở bên ngoài, biên giới cung điện có bình chướng vô hình ngăn cách, bao phủ không gian cuối cùng của Sâm La Giới.

Bá Vương Điện của Mộ Hàn dù khổng lồ nhưng so với "Sâm La Thần Điện" này chẳng khác gì dân chơi gặp thứ thiệt.

Đám người Tiêu Dịch Tiên cùng Lệ Thu Thủy chung quanh chỉ có số ít đi vào "Sâm La Giới " lần thứ hai, cường giả Vạn Lưu Cảnh khác thì mới tới lần đầu, nhìn thấy cung điện huyết sắc to lớn như vậy thì trên mặt ngây ngốc, rung động trong lòng khó dùng lời lẽ hình dung được.

- Nhanh đi vào!

Không biết ai hô to một tiếng, bọn người Mộ Hàn giật mình tỉnh lại, cơ hồ không hẹn mà cùng đi vào cửa điện khổng lồ đã mở ra kia.

Trong điện phủ tràn ngập sương mù đỏ như máu, dường bao la bát ngát khôn cùng.

Lúc Mộ Hàn tiến vào bên trong thì mất đi thân ảnh của đám người Tiêu Dịch Tiên, quanh người chỉ còn lại sương mù huyết hồng mà thôi.

Mộ Hàn cũng không lo lắng, hắn đã sớm nghe Lệ Thu Thủy nói qua tình huống trong "Sâm La Thần Điện" này rồi, trong sương mù nhìn thì vô biên vô hạn nhưng thật ra lại cất dấu rất nhiều "Sâm la hồn trụ" và bảo vật trân quý, thậm chí còn có đan dược thần kỳ hỗ trợ tu sĩ Vạn Lưu thất trọng thiên đột phá đến Linh Trì Cảnh thần.

Cho dù đan dược như vậy chỉ xuất hiện một lần cách nay đã hơn vạn năm, mà dù sao đã từng xuất hiện qua. Đối với những cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên thật lâu chưa đột phá thì đây cũng là một loại hy vọng. Bọn họ tiến vào Sâm La Giới chính là muốn thử vạn khí của minh, xem kỳ tích sẽ xuất hiện lần nữa hay khống.

Đương nhiên mặc dù là tìm không thấy đan dược cũng chẳng sao, có thể sưu tầm bảo vật khác là được, cuối cùng không được cũng không có gì, trong cung điện này tràn ngập thiên địa linh khí như "Huyết hồn linh tinh", chỉ cần bắt được mtooj đạo và luyện hóa liền có thể chống đỡ mấy năm khổ tu.

Đối với tu sĩ Vạn Lưu Cảnh đỉnh phong mà nói muốn bắt lấy năm sáu đạo "Huyết hồn linh tinh" phi thường khó khăn, nhưng mà một đạo thì dễ dàng.

Nói ngắn lại chỉ cần thành công tiến vào "Sâm La Thần Điện " thì không có chuyện tay không quay về.

- Cũng không biết nơi này có sâm la hồn trụ và bảo vật hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.