Chương trước
Chương sau
- Mộ sư huynh và Tiêu sư tỷ ngày đó cũng không chết. Bọn họ lại đã trở về từ 'Hắc Long Tử Uyên' .

- Nghe nói bọn họ đều bị 'Hắc Ma thần thú' phong ấn bên trong Hắc Ma Điện nuốt chửng. Vậy mà đều có thể còn sống, chậc chậc. . .

- May mà bọn họ còn sống, khiến cho tổn thất của Vô Cực Thiên Tông chúng ta không phải nặng nề như vậy.

. . .

Tin tức Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh còn sống như cơn gió xoáy cực kì nhanh chóng thổi quét khắp cả thành Vô Cực.

Nửa năm trước, đệ tử tinh anh Tứ Đại Thiên Tông đi tới Hắc Long Tử Uyên. Kết quả tuyệt đại bộ phận đều bị Hắc Ma thần thú nuốt chửng. Tin tức chỉ còn sót vài người ít ỏi bỏ chạy căn bản không giấu diếm nổi. Đến khi trưởng lão tứ tông và đệ tử còn sót lại phản hồi quay về tông phái thì chỉ trong thời gian cực kì ngắn ngủi liền đã lưu truyền lan ra.

Vào đúng lúc đó, vô số tu sĩ hơi bị khiếp sợ.

Mọi người vội vàng phỏng đoán. Trong Hắc Ma Điện kia rốt cuộc xảy ra cái gì, lại khiến cho nhiều đệ tử ưu tú như vậy bị nuốt chửng, thậm chí cũng không thiếu tu sĩ suy đoán Hắc Ma thần thú kia cũng sắp sửa phá vỡ phong ấn chạy thoát ra ngoài. Nếu không, vì sao Tông chủ Tứ Đại Thiên Tông lại tất cả đều ở lại trấn thủ tại Hắc Ma Điện?

Đủ loại đồn đại, khiến cho không ít tu sĩ trong lòng lo sợ không yên, mặc dù đệ tử Vô Cực Thiên Tông cũng không ngoại lệ.

Cho đến một hai tháng sau, thấy cũng không có phát sinh chuyện gì thì mọi người mới không có lo lắng, chỉ là trong lòng thỉnh thoảng cảm khái cho những thiên tài mất sớm.

Mà nay, hai người thiên tài mất sớm lại tái sinh trở về.

Nỗi kinh ngạc trong lòng mọi người thực không lời nào có khả năng hình dung. Sau khi tin tức truyền ra, cơ hồ mỗi một góc bên trong thành Vô Cực cũng có tiếng kêu giật mình vang lên.

- Rốt cục đã trở về.

Sắp tới giữa trưa, đứng lặng im hồi lâu trong không trung thành Vô Cực . Cảm ứng được các loại âm thanh phía dưới, trong mắt Mộ Hàn không nhịn được hiện lên một nụ cười vui vẻ.

Lúc này đã là ngày thứ tám Mộ Hàn đi ra khỏi phong ấn.

Cỗ linh hồn thân hình mà Đại Địa Ma Long hoàn toàn tách ra kia đích xác phát huy được hiệu quả. Đối với việc thực lực của lại giảm xuống lần nữa, đám người Tiêu Dịch Tiên tuy có chút kinh ngạc, nhưng không truy cứu. Sự chú ý của bọn họ đã đều bị tu vi Mộ Hàn tăng lên một mức lớn cùng với Tiêu Tố Ảnh được hắn thả ra khỏi Tâm Cung thu hút hết.

Đối với những việc Mộ Hàn đã trải qua bên trong không gian phong ấn suốt nửa năm , mọi người cũng là cực kỳ tò mò mà không ngừng hỏi. Cũng may Mộ Hàn sớm có chuẩn bị, trả lời cực kì kín đáo giọt nước không lọt. Chỉ có Tư Không Như Ý ở bên cạnh thờ ơ nhìn, Mộ Hàn đánh giá bà ta hẳn là đã đoán được chính mình bắt Cơ Vân Thiền, nhưng lại cũng không hề lưu ý.

Không có chút xíu chứng cớ, mặc dù là Tư Không Như Ý có suy đoán gì đi chăng nữa thì cũng là không thể tránh được.

Ngày đó, chỉ là hơi tạm nghỉ ngơi, Mộ Hàn liền liên thủ với Phù Kiên, Cổ Tiếu chữa trị Đạo Văn bên trong Bạch Liên ấn. Lúc ban đầu thì Phù Kiên và Cổ Tiếu còn có thể làm ngang cùng với tốc độ của Mộ Hàn. Nhưng theo thời gian trôi qua, tốc độ Mộ Hàn phục hồi Đạo Văn như cũ lại càng lúc càng nhanh, khiến cho hai người này trợn mắt há hốc mồm.

Vốn bọn họ cho rằng coi như ba người chung tay liên thủ, tối thiểu cũng phải mất mấy tháng mới có thể tu bổ xong Bạch Liên ấn. Dù sao khi Mộ Hàn đi ra thì lại làm Đạo Văn bên trong Bạch Liên ấn bị hư hao thêm một lần. Mà điều khiến cho mọi người kính ngạc chính là, cả quá trình này dĩ nhiên ngắn lại chỉ còn sáu ngày ngắn ngủi.

Trong đó, Đạo Văn hư hao có chín thành trở lên đều là Mộ Hàn độc lập chữa trị.

Phong ấn khôi phục hoàn hảo, thực lực Hắc Ma thần thú giảm mạnh. Một lần nguy cơ vẫn còn chưa kịp bùng phát dữ dội liền bị trừ khử thành vô hình, mọi người sau đó mỗi người đi một ngả. Mộ Hàn liền trước tâm trạng hoặc thán phục, hoặc tán thưởng, hoặc tò mò, hoặc dưới ánh mắt tức giận của đám người Ngọc Tâm Hạc, hắn cùng Tiêu Dịch Tiên, Tiêu Tố Ảnh phản hồi trở về Vô Cực Thiên Tông.

KHi Mộ Hàn, Tố Ảnh tiến vào không gian phong ấn thì Lệ trưởng lão từng tuyên bố, tứ tông cộng đồng làm ra phần thưởng. Mười tên đệ tử đi ra ngoài nhanh nhất đều khả thu được cơ hội tu luyện công pháp trấn phái của mỗi tông phái. Mặc dù ở giữa xuất hiện biến cố, nhưng phần thưởng này vẫn hữu hiệu.

- Chiều nay, hai người các ngươi đều đến Đăng Thiên Tháp, ta sẽ truyền thụ 'Vô Cực Ngọc Điển' cho các ngươi.

Tiêu Dịch Tiên mỉm cười, nhìn Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh mà dặn dò.

- Vâng.

Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh vội vàng đồng ý .

Sau khi trải qua trận đại biến cố kia, đệ tử tứ tông an toàn xuất hiện ở Hắc Ma Điện tổng cộng mới có chín người. Điều này liền có ý nghĩa, mọi đệ tử còn sống đều có được cơ hội tu luyện công pháp trấn phái của tứ tông. Đệ tử như vậy, Vô Cực Thiên Tông liền có năm người, Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh, Lưu Phàm, Lận Hồng Nhan, cùng với Cung Hạo.

Vô Cực Ngọc Điển là công pháp trấn phái của Vô Cực Thiên Tông , tự nhiên là lợi hại nhất.

Nghĩ chiều nay liền có thể dòm ngó đến ảo diệu của Vô Cực Ngọc Điển, Mộ Hàn cũng không nhịn được hơi có cảm giác hưng phấn. Sau khi đưa mắt nhìn bóng dáng Tiêu Dịch Tiên biến mất về phương hướng Đăng Thiên Tháp, hắn liền đảo mắt nhìn về phía Tiêu Tố Ảnh, cười dài mở miệng nói:

- Tiêu sư tỷ, chúng ta cũng tách ra ở chỗ này đi.

- Cũng tốt.

Nhìn thân hình Mộ Hàn bổ nhào lao xuống, Tiêu Tố Ảnh ánh mắt có chút phức tạp. Nhưng mà trong chớp mắt liền đã khôi phục thanh thản, chạy đi như bay về hướng phía bắc thành Vô Cực.

Mộ Hàn vừa xuất hiện tại Hoàng Cực đại đạo, liền bị đệ tử Vô Cực Thiên Tông đi qua phát hiện.

Chỉ một thoáng, cả con đường đại đạo đều bắt đầu chấn động. Đối với việc mọi người chung quanh chỉ trỏ, Mộ Hàn hoàn toàn phớt lờ, trực tiếp đi về chỗ ở của mình. Nhưng cũng không lâu lắm, Mộ Hàn liền bắt đầu kinh ngạc. Bởi trong lúc vô tình từ trong câu chuyện người khác nói mà hắn nghe được một tin tức người khác khó có thể tin.

Cung Hạo trên đường từ Hắc Long Tử Uyên phản hồi quay về thành Vô Cực đã bỏ trốn, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Điều này tựa hồ có chút ngoài dự đoán của mọi người. Nhưng mà nghĩ lại, thì đúng là trong tình lý. Cung Hạo thân là chắt tôn của Thái Thượng trưởng lão Cung Liệt . Nếu như cứ thủy chung ở lại Vô Cực Thiên Tông , chung qui sẽ có một ngày không rõ nguyên do mà chết đi. So với việc lưu lại tính mạng ở đó, chẳng thà ra sức đánh cược một lần, có lẽ thật sự có thể thành công.

Điều duy nhất khiến cho Mộ Hàn nhìn không hiểu, là thái độ của Tiêu Dịch Tiên.

Thân là chủ nhân một tông, Tiêu Dịch Tiên khẳng định đã biết tin tức Cung Hạo bỏ trốn. Trước đó hẳn là ông ta cũng đoán được Cung Hạo có thể phải làm như vậy, nhưng ông ta cũng không có làm bất cứ đề phòng gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.