Chương trước
Chương sau
Nhưng mà, lo sợ sẽ đánh thức tỉnh Hắc Diễm Ma Tổ, nên những Hắc Ma có được Hắc Diễm Đồ Đằng này, một con cũng không bị giết. Chúng chỉ là đều bị trục xuất ra khỏi Pháp La Thiên Vực. Nhưng còn các Hắc Ma khác liền không có may mắn như vậy. Ở trong trận áp chế kia, cơ hồ bị tu sĩ nhân loại giết chết hoàn toàn sạch sẽ.

- Hắc Diễm Ma Tổ kia mặc dù đã ngủ say, nhưng thực lực của nó không hề yếu đi. Một khi thức tỉnh, hai vị cường giả Dương Hồ Cảnh ở Pháp La Thiên Vực tuyệt không phải đối thủ.

- Pháp La Thiên Vực đều như vậy, Thái Huyền Thiên Vực thực lực càng yếu hơn tự nhiên càng là như thế.

- Cho nên, khi đám Vực Ngoại Hắc Ma như Đại Địa Ma Long tàn phá bừa bãi tại Thái Huyền Thiên Vực thì đám người Cổ Thần Âm và Quý Thiên Tâm chỉ là nghĩ biện pháp phong ấn bọn chúng, mà không giết chết. Họ sợ sau khi những Hắc Ma này tử vong, Hắc Diễm Đồ Đằng trong linh hồn bọn chúng sẽ bùng phát dữ dội, dẫn tới phân thân của Hắc Diễm Ma Tổ giáng xuống.

Hắc Diễm Ma Tổ kia tổng cộng có chín cỗ phân thân, bên trong thân thể mỗi cỗ phân thân đều ẩn chứa Hắc Diễm Ma Linh.

Theo Đại Địa Ma Long thông báo, Hắc Diễm Ma Linh kia chỉ là một loại hỏa diễm màu đen, nhưng mà có thể thiêu đốt bất cứ linh hồn sinh linh nào. Khi phân thân của Hắc Diễm Ma Tổ thông qua Hắc Diễm Đồ Đằng giáng xuống thì Hắc Diễm Ma Linh kia sẽ tự nhiên mà phóng xuất ra. Chỉ cần Hắc Diễm Ma Tổ không muốn thu hồi, Hắc Diễm Ma Linh sẽ càng không ngừng thiêu đốt tiếp cho đến khi tất cả sinh linh có khả năng cảm ứng được đều bị đốt cháy sạch sẽ.

Nghe nói, coi như là tu sĩ cảnh giới Linh Trì thì cũng khó ngăn cản uy lực của Hắc Diễm Ma Linh.

Nguyên nhân chánh vì như thế, nên khi đám Vực Ngoại Hắc Ma như Đại Địa Ma Long tiến vào Thái Huyền Thiên Vực này như một Hạ Thiên Vực thì so sánh với ở Pháp La Thiên Vực bọn chúng càng không hề sợ hãi. Chỉ có điều là dù như thế nào bọn chúng cũng không nghĩ tới, đám người Cổ Thần Âm và Quý Thiên Tâm có thể dẫn động Thiên Mạch Chi Lực ở Thái Huyền Thiên Vực để phong ấn tất cả bọn chúng.

Khi mà Đại Địa Ma Long nói qua một lần mọi tình huống trong đầu, Mộ Hàn đột nhiên hỏi:

- Ngươi cứ nói những tu sĩ như Cổ Thần Âm này đều tin không nghi ngờ?

Đại Địa Ma Long vội nói:

- Pháp La Thiên Vực và Thái Huyền Thiên Vực có thông đạo nối vào nhau. Năm đó sau khi phát hiện tung tích chúng ta, nghe nói Cổ Thần Âm từng tự mình tiến vào Pháp La Thiên Vực thăm dò tình huống. Cho nên đã có một đoạn thời gian rất dài, bọn họ những tu sĩ Thái Huyền Thiên Vực này đều không biết làm thế nào đành chỉ bắt chúng ta. Chính là đến sau này. Bọn họ không biết từ nơi nào tìm được mười hai cây cột 'Đô Thiên Linh Trụ' nối thông cùng Thiên mạch , nên đã áp chế chúng ta thật sự thảm.

Nói đến phía sau, trong giọng điệu Đại Địa Ma Long tràn đầy căm giận. Nhưng mà trong chớp mắt lại nghĩ Mộ Hàn trước mắt này và Cổ Thần Âm là từ cùng tông phái, nên nó vội vàng lại tỏ ra một dạng sợ sệt kính cẩn nghe theo. Dè dặt liếc mắt nhìn Mộ Hàn, sợ hắn lại không quan tâm mà xuống tay đối với chính mình.

Mộ Hàn không để ý đến thần sắc biến hóa của Đại Địa Ma Long, chỉ là do dự nói:

- Số lượng Hắc Ma tiến vào Thái Huyền Thiên Vực không ít, hơn nữa trong linh hồn từng Hắc Ma cũng có 'Hắc Diễm Đồ Đằng' . . . Thế này chẳng phải là nói, hồi đó khi các ngươi bị phong ấn thì chỉ cần có một Hắc Ma nguyện ý từ bỏ tính mạng mà tự sát, Thái Huyền Thiên Vực đều sẽ phải bị phân thân của 'Hắc Diễm Ma Tổ' hủy diệt. Mà các ngươi tự nhiên cũng không cần phải bị phong ấn hơn sáu ngàn năm.

Dừng một chút, ánh mắt sắc bén của Mộ Hàn nhìn thẳng Đại Địa Ma Long

- Nhưng các ngươi chẳng những không hề đưa ra lựa chọn như vậy khi bị phong ấn, mà cả khi bị tu sĩ Pháp La Thiên Vực trục xuất thì cũng không hề làm như vậy?

Đó cũng là nghi vấn lớn nhất hiện nay trong lòng Mộ Hàn. Khi gặp phải tình trạng như vậy thì rõ ràng chỉ cần thí đi một tên thuộc hạ là có thể bảo toàn mọi người. Nhưng Đại Địa Ma Long lại tình nguyện bị trục xuất, bị phong ấn mà không chịu hy sinh tính mạng thuộc hạ . Điều này hiển nhiên rất không phù hợp với tính tình của Đại Địa Ma Long.

Đại Địa Ma Long xấu hổ nói:

- 'Hắc Yểm Đồ Đằng' kia ngưng tụ được Tín Ngưỡng Chi Lực. Tín Ngưỡng Chi Lực càng nhiều, 'Hắc Diễm Đồ Đằng' liền càng mạnh. Chỉ có Đồ Đằng cường đại đến tình trạng nhất định thì mới có thể đủ khiến cho Ma Tổ thức tỉnh lại, cũng không phải từng Hắc Ma tử vong thì đều có thể dẫn động Đồ Đằng của vật tổ.

- Những lời này. Hắc Diễm Ma Tổ chỉ nói với ta. Nhưng khi thả ra tin tức thì lại nói là mỗi khi một linh hồn Hắc Ma tiêu vong thì 'Hắc Diễm Đồ Đằng' đều có thể bị dẫn động. Những. tu sĩ Pháp La Thiên Vực không biết thiệt giả, cũng không dám đánh giết chúng ta để nghiệm chứng thiệt giả. Lâu ngày, liền biến các tin tức lầm tưởng thành sự thực.

- Khi Cổ Thần Âm tiến vào Pháp La Thiên Vực thám thính thì tự nhiên cũng là tin tức này. . .

Nghe đến đó, Mộ Hàn lập tức thoải mái. Điều này giống như là kiếp trước có một số sản phẩm quảng cáo kiểu đó. Rõ ràng chỉ có công hiệu gấp đôi, nhưng lúc tuyên truyền đối ngoại lại càng không ngừng khuyếch đại. Đương nhiên, tu sĩ Pháp La Thiên Vực sở dĩ bị lừa, cũng là bởi vì Hắc Diễm Ma Tổ quá mức cường đại.

Thấy Mộ Hàn không hề lên tiếng, Đại Địa Ma Long lại vội vàng bỏ thêm một câu:

-Nhưng mà, ta là thủ lĩnh của tất cả Hắc Ma, Tín Ngưỡng Chi Lực đối với 'Hắc Diễm Ma Tổ' là cường đại nhất, miếng 'Hắc Diễm Đồ Đằng' trong linh hồn ta tuyệt đối có thể bị dẫn động. Hơn nữa, trải qua hơn sáu nghìn năm, 'Hắc Diễm Đồ Đằng' trong linh hồn các Hắc Ma khác khẳng định cũng lớn mạnh hơn rất nhiều, hẳn là tất cả cũng vượt qua tiêu chuẩn thấp nhất để bị kích động.

Mộ Hàn gật đầu, đột nhiên hỏi:

- Ngươi cứ nói Tín Ngưỡng Chi Lực đến tột cùng là cái gì?

Đại Địa Ma Long ngẩn người, lập tức trả lời có chút mơ hồ:

- Ta cũng không rõ ràng lắm, Ma Tổ chỉ là khiến cho chúng ta ở trong linh hồn ngày ngày dập đầu quỳ lạy đối với nó . Như vậy tự nhiên sẽ tích tụ sản sinh ra cái loại gọi là Tín Ngưỡng Chi Lực này, rồi ngưng tụ trong 'Hắc Diễm Đồ Đằng' để Ma Tổ hấp thu.

Mộ Hàn gật đầu, bắt đầu trầm tư. Xem ra, 'Tín Ngưỡng Chi Lực' kia cũng là một loại lực tâm thần , đều là khởi nguồn từ linh hồn.

Thấy thế, Đại Địa Ma Long không nhịn được hỏi:

- Mộ Hàn, những điều nên nói ta đều đã nói. Hiện tại ngươi có thể buông tha cho ta chứ?

- Buông tha ngươi?

Trên khóe môi của Mộ Hàn gợi lên một nụ cười kì dị cổ quái

- Từ lúc nào ta nói sẽ thả ngươi?

- Ngươi dám nói không giữ lời?

Đại Địa Ma Long mặt mày phẫn uất, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, nó liền ngây ngẩn cả người. Mộ Hàn tựa hồ thật sự không có đưa ra hứa hẹn như vậy, từ đầu đến cuối đều là nó cầu xin tha thứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.