Chương trước
Chương sau
Thế nhưng đúng lúc Cung Liệt đang nói, vào thời khắc đám người Uông Tiễn ở chung quanh đang chuẩn bị động thủ, Tiêu Dịch Tiên bỗng dưng lạnh lùng quát một tiếng. Ngón trỏ và ngón giữa tay phải duỗi ra song song như kiếm, hướng tới Cung Liệt ở ngoài mấy thước mà điểm một cái. Chỉ thấy vô số đạo chất lỏng xanh biếc véo véo véo từ trong cơ thể lão bắn ra, lại cùng với chỉ của tay phải không hề dừng lại chút nào nhanh chóng phóng ra, đồng thời lấy tốc độ mà Vạn Lưu Cảnh tâm thần đều khó có thể bắt giữ, cứ như vậy chìm vào hư không.

Đến khi chất lỏng xanh biếc kia hiển lộ ra thì nó đã ngưng tụ thành một thanh trường kiếm. Thân kiếm xanh mênh mông giống như một đầm nước sâu rộng, mà mũi kiếm sắc bén cũng đã đụng chạm đến ngực của Cung Liệt.

Vút!

Kiếm như ánh sáng lung linh.

Khi vệt bóng kiếm khó khăn lắm lọt vào tầm mắt của mọi người, thân kiếm liền đã dùng thế sấm sét xuyên thấu qua ngực Cung Liệt. Cung Liệt thậm chí vẫn còn chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng gì, trường kiếm kia ở trong mắt mọi người liền tựa hồ hóa thành một đầm nước bắt đầu khởi động kịch liệt. Ngay trong khoảnh khắc đó, thân hình Cung Liệt kia do tâm thần ngưng tụ mà thành liền bị đầm nước kịch liệt nuốt chửng.

Vạn Lưu quy tông!

Tụ dịch thành trì!

Vài tiếng kêu kinh hãi khiếp sợ vang lên. Thế nhưng , thanh trường kiếm mênh mông kia do đầm nước ngưng tụ mà thành lại chui vào Thông Thiên Kính, chợt lóe lên rồi biến mất.

- A!

Cực Chân Giới Vực, bên trong một tòa hang động Linh Trì ngọc bích đẹp đẽ tinh xảo đột nhiên có tiếng kêu thảm thiết kích động vang ra. Cung Liệt đang ngồi xếp bằng trên mặt đất đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt lộ ra cái nhìn khó có thể tin nổi , trong miệng ngạc nhiên gọi lớn:

- Cảnh giới Linh Trì. . . Cảnh giới Linh Trì. . . đây mới thật sự là. . .

- Vèo!

Lời còn chưa dứt, một ánh kiếm quang xanh biếc thật giống như đột nhiên nhảy vọt qua không gian, xuất hiện ở trước mặt Cung Liệt. Ánh sáng xanh đậm đặc như sóng nước từ bên trong thân kiếm kích động lan ra, chỉ trong nháy mắt liền chôn vùi cả thân hình Cung Liệt.

- Tông chủ, tha mạng, tha mạng. . . A. . .

Cung Liệt cựa quậy giãy dụa kịch liệt, trong miệng kêu thảm thiết liên tục. Thế nhưng cỗ thân hình khôi ngô vạm vỡ kia của lão lại như băng tuyết dưới ánh mặt trời đang hối hả tan rã. Chỉ có là trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, Cung Liệt như một cường giả siêu cấp Vạn Lưu Thất Trọng Thiên liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, phảng phất cho tới bây giờ liền không hề tồn tại.

Lập tức, kiếm quang đoàn tụ, thanh kiếm bay ngược ra.

Sau một khắc, từ bên trong Thông Thiên Kính tại tầng chín Đăng Thiên Tháp liền có một đạo sáng xanh bắn nhanh ra, chui vào trong đầu chỉ của Tiêu Dịch Tiên, trong phút chốc liền đã im bặt không thấy dấu vết.

. . .

Trong lúc nhất thời, tầng không gian này lặng ngắt như tờ, cơ hồ ánh mắt của mọi người đều cũng không hề chớp mắt nhìn chăm chú Thông Thiên Kính. Trên mặt hiện ra sự kinh hãi, liền trong lúc vừa rồi, tất cả mọi người đều thông qua Thông Thiên Kính mà mở mắt trừng trừng nhìn Cung Liệt chỉ trong nháy mắt trước đây vẫn còn càn rỡ kiêu ngạo không ai bì nổi thì nay đã hóa thành Hư Vô.

- Các vị trưởng lão, còn ai muốn bắt bản tông?

Tiêu Dịch Tiên đôi mắt lãnh lẽo như nước. Ánh mắt đi qua nơi nào, những trưởng lão đang đắm chìm trong rung động giật thót cả người mà rùng mình một cái, tất cả đều tỉnh lại.

- Vạn Lưu quy tông. . . Ngươi rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới Linh Trì?

Tiếng thét chói tai khó có thể tin vang lên, trên gương mặt già lão của Đậu Hàm kia tràn đầy vẻ sợ hãi, Uông Lan cũng là roẹt roẹt liền lui lại mấy bước, sắc mặt trắng như tờ giấy.

Khấu Thiên Nguyên và những Thái Thượng trưởng lão này cơ hồ đều dùng một điệu bộ quái đản gắt gao nhìn chăm chú Tiêu Dịch Tiên.

Cung Liệt không chỉ có là cường giả siêu cấp Vạn Lưu Thất Trọng Thiên, nhưng lại được coi là tu sĩ Vô Cực Thiên Tông tiếp cận gần nhất cảnh giới Linh Trì. Có điều chính là, dưới một kích của Tiêu Dịch Tiên mà lão không có bất cứ chỗ nào để phản kháng, thậm chí ngay cả bản thể tại Cực Chân Giới Vực phía xa cũng không thể chạy thoát nổi công kích của Tiêu Dịch Tiên.

Uy lực của một kích.

Trần ai lạc định ( kết cục đã định) mạnh mẽ như vậy, ai có thể chống lại?

Đối với cường giả Vạn Lưu Cảnh mà nói, tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền như con kiến hôi. Nhưng đối với cường giả đã bước vào Linh Trì Diệu Cảnh vô địch mà nói, tu sĩ Vạn Lưu Cảnh đồng dạng như con kiến hôi.

Nghĩ chính mình mới vừa rồi lại vẫn còn muốn bắt giữ Tiêu Dịch Tiên, đám người Uông Tiễn, Đậu Hàm và Khấu Thiên Nguyên đều là tâm như tro tàn.

Vốn cảm giác được Tiêu Dịch Tiên như chú cừu con chỉ còn nước đợi làm thịt, chính mình đã là nắm chắc thắng lợi trong tay. Thế nhưng chỉ trong nháy mắt, tình thế liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tiêu Dịch Tiên chỉ là vung tay lên, liền khiến cho đám người chính mình từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu. Mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển thật lớn như thế, làm cho trong lòng người không có phản kháng, chỉ có tuyệt vọng.

Ai có thể nghĩ, Tiêu Dịch Tiên lại lặng lẽ bước lên cảnh giới Linh Trì?

Ở trước mặt Tiêu Dịch Tiên có cảnh giới Linh Trì, những tu sĩ Vạn Lưu Cảnh bọn họ coi như lại có đông hơn nữa, thì cũng không có bất cứ phần thắng nào.

Lịch bịch!

Đột nhiên một tiếng va đập nặng nề quanh quẩn lan ra, đó là Cung Hạo hai chân run lẩy bẩy cũng không chống đỡ nổi nữa, thân hình xụi lơ trên mặt đất, trên mặt chỉ thấy vẻ xám như tro tàn.

Nhưng mà, lúc này đã không có bất luận kẻ nào chú ý đến hắn.

Vút!

Ánh mắt của Mộ Hàn rời khỏi Thông Thiên Kính, từ đáy lòng thở một hơi thật dài. Hắn không nhịn được mà trở nên âm thầm thán phục. Tiêu Dịch Tiên này, thật sự là giấu được con bài chưa lật thật hay, vừa xuất hiện liền hoàn toàn quyết định thắng cục! Nhìn dáng vẻ của Tiêu Tố Ảnh, trước đó, hiển nhiên nàng ấy cũng không biết.

Trần ai lạc định, là dựa vào thực lực thật sự của phụ thân nàng.

Giờ khắc này, Mộ Hàn đột nhiên suy nghĩ cẩn thận rất nhiều chuyện.

Màn tuồng này hôm nay, Tiêu Dịch Tiên đạo diễn phi thường chuẩn xác.

Ba tên đệ tử cùng nhập Vô Cực thiên cung. Điều này đối với Vô Cực Thiên Tông mà nói, chính là một đại sự may mắn khó gặp. Coi đây là lấy cớ, là có thể danh chính ngôn thuận triệu tập tất cả trưởng lão Vạn Lưu Cảnh đến Đăng Thiên Tháp. Sau đó lại nhân cơ hội đưa ra đề nghị để cho chính mình tham gia lần Thiên Quan khảo hạch kia.

Nếu như là lúc bình thường, đám người Uông Tiễn coi như không hòa thuận cùng Tiêu Dịch Tiên như một vị Tông chủ thì cũng sẽ không phản đối loại đề nghị không quan hệ đại cục. Dù sao chỉ là tham gia Thiên Quan khảo hạch mà thôi, lấy tu vi cảnh giới Mệnh Tuyền của chính mình, ở trong tỷ thí đánh bại Cung Hạo hoặc Tiêu Tố Ảnh thì hy vọng cực kỳ bé nhỏ.

Thế nhưng thời cơ Tiêu Dịch Tiên đưa ra đề nghị cũng là cực kỳ thích hợp, vừa lúc sau khi chính mình lại có được Thái Tiêu Thần Tinh .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.