Chương trước
Chương sau
- Nếu là như thế, thì đây chính là đại tạo hóa của Mộ Hàn.

Thư Tình bất giác cười lên, lại có chút tiếc nuối nói:

- Vô Cực thiên cung sắp mở ra rồi, nếu hắn không thể thành công hấp thu được Mặc Tâm thần thủy mà ra khỏi ngọc bích thì không khỏi bỏ qua cơ hội lần này, nếu như vậy thì quá là đáng tiếc rồi.

- Có được có mất, tình toán như thế mới là bình thường nếu không thì chuyện tốt trên đời này toàn để cho một người chiếm hay sao.

Bộc Dương Duy không nhịn được bật cười.

- Lão đầu tử, nghe thấy chưa, lần sau đánh cuộc ngươi cũng phải thua vài lần đấy nhé?

- ……

Yến Minh cười hắc hắc, đang muốn lên tiếng thì đột nhiên thần sắc khẽ động, lập tức đảo mắt, hai đạo tinh quang xuyên qua cửa sổ, hướng về phía thành bắc Vô Cực thành. Thư Tinh cùng Bộc Dương Duy tựa như cũng nhận ra, đồng thời nhìn về phía đó, ánh mắt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.

Ầm ầm!

Một khắc qua đi, toàn bộ phương viên mười dặm thành bắc chợt có một đạo khí tức xanh lam to lớn đột nhiên phóng lên, bắn thẳng lên trời.

Chỉ chớp mắt, cột trụ xanh lam kia đã bắn lên cao tới mấy ngàn thước.

Uỳnh!

Tựa như pháo hoa, vạn đạo xanh lam khí tức hình trụ đột nhiên bạo phán, liên tục không ngừng chồng chất trong không gian, phương viên mấy ngàn thước hư không đều tràn đầy xanh lam chi ý.

- Tuyền dũng Vạn Lưu!

Yến Minh, Thư Tình cùng Bộc Dương Duy đồng thời kểu lên bốn chữ này.

Ngay sau đó, sự ngạc nhiên bên trong mắt Thư Tinh cuối cùng biến thành mừng rỡ:

- Xem ra đây là do Tiêu Tố Ảnh nha đầu kia đột phá Mệnh Tuyền thất trọng, tiến vào Vạn Lưu cảnh rồi.

- Nữ nhi cũng tiến nhập Vạn Lưu cảnh, tông chủ chắc hẳn sẽ cao hứng.

- Tố Ảnh đã đột phá, Cung Hạo chắc hẳn cũng không xa.

...

Cùng thời khắc đó, cơ hồ tất cả mọi người đều dị tượng nơi bị thành bắc làm cho kinh động.

...

- Tuyền dũng Vạn Lưu? Có người tiến vào Vạn Lưu cảnh!

- Xem tình huống, lần này đột phá hẳn là Tiêu sư tỷ chứ không phải ai khác.

- Tố Ảnh sư tỷ là người đầu tiên trong đám Thiên Cực đệ tử tấn chức Vạn Lưu cảnh, Thiếu tông nhất định thuộc về nàng."

- Vậy cũng không chắc, Cung sư huynh vẫn luôn bế quan, tu vi của hắn khẳng định cũng rất nhanh đột phá, có thể trở thành thiểu tông hay không, còn phải xem hai người bọn họ ai có thể đạt được Vô Cực hồn ấn tán thành, chỉ có đạt được tán thành, mới có thể nhận được tư cách tu luyện Vô Cực ngọc điển, trở thành thiểu tông chủ.

...

Vô số ánh mắt nhìn về cột trụ trên màu xanh lam trên hư không kia, trên mặt đầy vẻ hiếu kỳ, kinh hỉ, hâm mộ, ghen ghét, biết bao nhiêu thần sắc cùng bột phát ra.

- Qua vài ngày nữa Vô Cực thiên cung chuẩn bị mở ra, nha đầu kia ngược lại đột phá được kịp thời.

Đăng Thiên tháp, khi phát hiện ra dị trạng bên thành bắc, thì Tiêu Dịch Tiên nhếch miệng mỉm cười, trong mắt hắn, nữ nhi tiến vào Vạn Lưu cảnh là chuyện không đáng lo, chỉ là nhìn thời gian sớm hay muộn mà thôi. Bất tri bất giác hắn đã đưa mắt nhìn qua một bên, trên mặt cũng hiện vẻ vui mừng nhàn nhạt.

- Cung Hạo cũng chuẩn bị đột phá rồi.

Sau khi Tiêu Dịch Tiên nói xong lời này, ở thành bắc Vô Cực thành lại bắn lên một cột trụ màu trắng nữa.

Thời gian qua một khắc, cột trụ kia lại phóng ra vạn đạo khí tức, hai cột trụ kia chỉ cách nhau khoảng chừng mười dặm.

- Cung Hạo!

- Là Cung sư huynh, hắn cũng đột phá.

- Lại một lần dũng tuyền Vạn Lưu!

- …….

Dị tượng ở Vô Cực thành bắc lại lần nữa khiến cho Vô Cực thành chấn động, hai khí tức một lam một bạch kia lần nưa giao hòa, khiến cho thiên địa đầy ánh sáng long lanh.

- Vô Cực Thiên Tông Tiêu Tố ảnh bước vào Vạn Lưu cảnh!

- Vô Cực Thiên Tông Cung Hạo bước vào Vạn Lưu cảnh!

Tin tức này tựa như gió lốc từ trung tâm Vô Cực thành truyền ra tứ phái, chỉ vài ngày liền đã truyền hết Huyền Thiên vực. Trong một tông môn mà liên tiếp có hai người cùng như một lúc đột phá Vạn Lưu cảnh, điều này trong lịch sử Thiên Vực thế giới cũng không có mấy, cho nên được vô số tu sĩ bàn tán rất say sưa,

Ở Vô Cực thành bắc hai cột trụ hình thành dị tượng phải tới năm ngày mới biến mất đi.

- Cuối cùng cũng đạt tới rồi!

Trong u tĩnh sơn cốc, mộc lâu tinh mỹ, Tiêu Tố Ảnh khẽ mở đôi mắt ra, khuôn mặt xinh đẹp không nhịn được hiện lên một tia cảm khái, Ngay sau đó nàng khẽ động ý niệm, trong cơ thể đột nhiên bạo phát một hồi âm thanh ầm ầm, tựa như vạn lưu trào lên, tiếng oanh minh vang động thiên địa.

Gần như đồng thời cũng có một khí tức kinh khủng dị thương từ trong cơ thể mềm mại của Tiêu Tố Ảnh kích động mà ra, tràn ngập cả Vô Cực thành.

Chỉ là sức mạnh này tựa như phù dung, sớm nở tối tàn, rất nhanh liền biến mất, sức mạnh bên trong Tiêu Tố Ảnh cũng dần lắng xuống.

- Tuyền dũng Vạn Lưu, từ Mệnh Tuyền cảnh tiến tới Vạn Lưu, cảm giác quả là kỳ diệu.

Hai hàng lông mày của Tiêu Tố Ảnh đột nhiên vui vẻ, thì thào nói một tiếng, trong đôi mắt đột nhiên đảo nhẹ, ánh mắt tựa như xuyên thấu không gian mười dặm, nhìn về một phần sơn thạch hiểm trở khẽ cười nói:

- Cung sư huynh, thực là ngại quá, lần này xem ra ta đi trước ngươi một bước rồi.

- Một bước? Để cho Tố Ảnh sư muội đi trước một bước thì cũng đâu có sao?

Trong Phi Long viện, Cung Hạo đang ngồi tĩnh tọa thì nghe được âm thanh của Tiêu Tố Ảnh, hắn khẽ cười, trong mắt lại không có chút vui vẻ nào, còn bàn tay hơi chút nắm chặt làm cho ngón tay trắng bệch:

- Còn có hơn một năm, cũng không biết tiến vào Đăng Thiên tháp sư muội còn có thể vượt qua được không?

- Một bước vượt lên, từng bước vượt qua, sư huynh chưa nghe nói qua sao?

- Tốt, vậy thì ta mỏi mắt mong chờ!



Tiêu Tố Ảnh chậm rãi thu hồi ánh mắt, sau đó khẽ cười:

- Nữ nhân Cơ Vân Thiền kia nếu biết ta vượt lên Vạn Lưu cảnh trước nàng ta thì không biết có tức giận tới thổ huyết không nhỉ?

Một lúc sau, Tiêu Tố Ảnh liền đứng dậy, bước chân khẽ đạp, liền biến mất khỏi mộc lâu.

Chớp mắt nàng ta đã lăng không hiện ra bên ngoài Cực Chân các, sau đso thân hình thiết tha liền đi về phía trước.

- Tố Ảnh sư muội, không định chờ ta một chút sao?

Một thanh âm sâu lắng vang lên, Cung Hạo xuất hiện phía sau nàng, ôn hòa cười.

- A, Cung sư huynh lúc này cũng muốn tiến vào Cực Chân giới vực sao?

Tiêu Tố Ảnh ngoái đầu lại cười.

- Đó là tự nhiên, mấy ngày nữa Vô Cực thiên cung cũng sẽ mở ra, vừa vặn có thể xem vận khí của ta với sư muội tốt đến đâu.

…..

Đang khi nói chuyện thì hai người đã đi tới Cực Chân các, dẫn tới ánh mắt theo dõi của không it đệ tử Vô Cực thiên tông.

- Bọn hắn tới rồi.

Ở trên tầng bảy Cực Chân các, Thư Tinh bỗng nhiên lên tiến, Yến Minh cùng Bộc Dương Duy cũng đưa mắt nhìn lại thì thấy hai người một nam một nữ đang đạp chân lên cầu thang, nhàn nhã sóng vai tựa như là dạo chơi đi tới.

Hai người này đúng là Cung Hạo cùng Tiêu Tố Ânh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.