Chương trước
Chương sau
Tâm niệm vừa đông, Mộ Hàn lập tức tĩnh thần, công pháp của Vũ Hóa chân kinh dần hiện ra trong đầu hắn.

Vũ Hóa chân kinh này hắn đã triệt để xem thấu rồi.

Một lát sau, Mộ Hàn liền dùng Thái Hư động thần quyết để vận chuyển pháp lực, sau đó dùng Vũ Hóa Chân kinh để điều động chân nguyên trong cơ thể.

Lúc đầu, chân nguyên đi theo Vũ Hóa chân kinh vào trong tâm cung còn rất là thưa thớt, thế nhưng chỉ qua vài giây thì chân nguyên trong cơ thể hắn đều điên cuồng dao động, tựa như là thủy triều dũng mãnh, truyền vào trong tâm cung cảu Mộ Hàn. Sau đó hoàn toàn tiến vào trong huyền thai nơi bụng của Thiên anh.

Trong lúc tâm cung của Mộ Hàn thuế biến thì huyền thai lúc trước từ vũ hóa nhập đạo cũng không hề biến mất, mà là tiến vào trong cơ thể thiên anh, trở thành một bộ phận của thiên anh.

Nó cũng không còn coi là Huyền thai được nữa rồi, cho nên cũng không còn tác dụng của Huyền thai.

Hiện giờ nó là trái tim của thiên anh, chỉ là trái tim này không ở lồng ngực, mà nằm ở trong bụng thiên anh.

Uỳnh!

Bỗng dưng huyền thai nhẹ nhàng rung dộng, tựa như trái tim bắt đầu đập.

Tựa như hô ứng với Huyền thai, ngay sau đso thiên anh liền bành trướng, rồi co rút lại một lần nữa.

Mộ Hàn còn không biết được hiệu quả chính thức của Vũ Hóa chân kinh ra sao, bởi vì lần này hắn thử rất cẩn thận, biên độ bành trướng co rút của thiên anh vô cùng nhỏ. Nhưng để cho hắn ngoài ý muốn đó là khi thiên anh đang co lại thì một bộ phận lực lượng linh hồn của Phong Lưu Vân liền bị thiên anh lặng lẽ hấp thụ.

- Hay lắm!

Mộ Hàn đại hỉ, hiện giờ hắn thực là cảm kích cái nha đầu Cơ Vân Trúc gặp ở tầng một Vực Giới sát tràng kai, nếu không có nàng quấn lấy mình không chết không thôi thì Cơ Vân Yên làm sao có thể bị hắn dụ tới Cổ Linh thành, lại còn bị hắn bắt vào bên trong Tử Hư thần cung nữa chứ.

Nếu không lấy được Vũ Hóa chân kinh của nàng ta thì Mộ Hàn thực là vô duyên rồi.

Nếu không có chí bảo này của Vũ Long thiên tông, thì hiện giờ Mộ Hàn chỉ có thể giằng co cùng với Phong Lưu Vân mà thôi, lại mong răng không bị cường giả Vạn Lưu cảnh của Cực Chân biên giới này phát hiện. nhưng hiện giờ có được Vũ Hóa chân kinh thì tuy hắn chưa thể yên tâm được hết nhưng cũng đã thấy thoải mái hơn trước khá nhiều.

Uỳnh!

Ngay lập tức sau. Huyền Thai lần nữa rung động.

Thiên anh liên tục bành trướng sau đó lại co lại, chỉ là biên độ có tăng thêm chút ít mà thôi, lực lượng bị thiên anh hấp thu cũng tăng thêm nhiều hơn một chút.

Không tới hai giây, Huyền Thai liền rung động lần thứ ba, thiên anh cũng bành trướng rồi co lại thêm lần nữa.

Tiếp sau đó là lần thứ tư, thứ năm….

Huyền Thai rung động cùng với biên độ thay đổi của thiên anh cũng tăng lên rất nhiều, lực lượng hấp thu được không ngừng gia tăng. Đúng lúc này linh hồn của Phong Lưu Vân đã lâm vào điên cuồng, tiếng gầm gừ, quát mắng không ngừng vang lên, nhưng chỉ là hắn không phát giác được linh hồn lực lượng của bản thân đang bị xói mòn đi dần dần.

Phong Lưu Vân không phát hiện gì thực là đúng ý Mộ Hàn rồi.

Chín mươi lăm lần, chín mươi sáu lần...

Một trăm lần!

M Hả?

Huyền thai rung động không ngừng, thiên anh cũng co rút kịch liệt hơn trước, Phong Lưu Vân đột nhiên kinh hô, chợt từ trong điên cuồng tỉnh lại, chợt ngạc nhiên kêu lên:

- Lão phu thực cảm giác không sai thì tên tiểu tử nhà ngươi đang vụng trộm hấp thu lấy linh hồn lực lượng của ta?

Nhưng là chỉ qua một lát, Phong Lưu Vân điên cuồng cười:

- Mộ Hàn nếu như chỉ tiêu hao lực lượng của lão phu thì ta còn có thể cố kỵ ba phần, nhưng ngươi lại đang hấp thu lực lượng của ta? Ngươi chỉ là một Huyền Thai tu sĩ, không sợ chịu không nổi mà chết sao?

- Hắc, ngươi không phải là muốn hút sao, lão phu cho ngươi hút đủ này!

Hét lên một tiếng hung ác, thân thể mà Phong Lưu Vân ngưng tụ từ linh hồn kia bành trướng mấy lần, sau đó lực lượng từ trong cơ thể kích động tràn ra ngoài. Nếu như lúc trước lực lượng tràn ra chỉ là một dòng suối nhỏ thì bây giờ tựa như một cong sông lớn, khí thế hung mãnh, khiến người khác kinh hãi không thôi.

Lực lượng càng thêm cuồng bạo, tựa như là thủy triều, lập tức trùng kích lấy thiên anh của Mộ Hàn, tựa như muốn khiến cho thiên anh phải bị đánh nát vậy, nếu là tu sĩ khác, lực lượng đang hấp thu đột nhiên bạo tăng thì chỉ sợ tâm cung cùng huyền thai sẽ triệt để bị đánh nát.

Còn Mộ Hàn có được tâm cung, nhưng lại còn là Tử Hư thần cung, bên trong ngưng kết ra không phải là phổ thông huyền thai, mà thiên anh.

- Cái này cũng không cần ngươi quan tâm đâu.

Mộ Hàn nhẹ nhàng cười cười.

Sau một khắc, Mộ Hàn đột nhiên không hề dùng tới Thái Hư động thần quyết nữa, mà pháp lực chống cự với linh hồn trùng kích của Phong Lưu Vân cũng đột nhiên biến mất, toàn lực thi triển Vũ Hóa chân kinh.

Lập tức biên độ chấn động của Huyền Thai lập tức tăng lên, thiên anh bành trướng rồi co lại càng thêm kịch liệt, mà tần suất thì cũng giảm đi, vẫn luôn ăn khớp với lực lượng linh hồn của Phong Lưu Vân chấn động. Tiếp theo thiên anh tựa như hắc động, dần đem đoàn bộ linh hồn lực lượng đang kích động kia hấp thu triệt để.

Uỳnh!

Uỳnh!



Thời gian trôi qua nhanh chóng, tiếng nổ kịch liệ tkhông ngừng vang lên, âm thanh đó không ngừng phát ra từ bụng của thiên anh.

Mới lúc đầu Phong Lưu Vân cũng không để ý biến hóa của thiên anh, vì cơ bản hắn đối với linh hồn lực của bản thân có lòng tin vô cùng, nếu có thể đạt tới cực hạn của Mộ Hàn, làm cho Huyền thai của hắn bạo nổ, thì cho dù có tổn thất một bộ phận linh hồn lực lượng, thì cũng không sao, chỉ cần chiếm được bộ thân thể kia thì có thể rất nhanh tu luyện trở lại được rồi.

Một ngày sau, thiên anh vẫn còn đang hấp thu không ngừng, mà Phong Lưu Vân cũng cảm giác được một điểm không đúng, nhưng lại chưa từ bỏ ý định, bắt đầu phát động công kích mãnh liệt hơn, chỉ là biến hóa lại khó lường, từ trong thân thể bạo tán ra linh hồn lực lượng chợt yếu đi, tốc độ trùng kích thì cũng chợt nhanh chợt chậm.

Nhưng khiến cho hắn thất vọng chính cho dù hắn biến hóa tấn công thế nào thì thiên anh của Mộ Hàn cũng sẽ lập tức cải biến, tựa như là hình bóng của hắn vậy.

Hai ngày sau, thiên anh vẫn còn tiếp tục quá trình bành trướng co lại.

Phong Lưu Vân cuối cùng không kìm được, sắc mặt trở nên âm tình bất định.

- Thu lại cho ta!

Hai mắt hắn trợn trừng, trong miệng đột nhiên gầm lên, mà trong nháy mắt Mộc Linh đạo thể và Hỏa Linh đạo liền quay về linh hồn thân thể

Một lát sau, linh hồn thân thể của Phong Lưu Vân đột nhiên trở nên dỏ nhưu lửa.

Trong ánh lửa hồng đó từng sợi thanh khí hiện ra, không đến một giây thì một đoàn liệt hỏa từ trong linh hồn thân thể bay ra.

Hô!

Sau một khắc linh hồn thân thể của Phong Lưu Vân đột nhiên tan biến, tựa như là dung nham bắt đầu tấn công thẳng về phia tám hướng, tựa như muốn nướng chín thiên anh kia vậy, mà thân thể của thiên anh cũng bốc lên nhiệt khí, tựa như muốn tan rã rất nhanh rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.