Nghe ngữ khí Cung Hạo khác thường, trong lòng Củng Dũng đột nhiên đốn ngộ ra điều gì đó:
- Kỳ thực thời gian cung không còn sớm, ta lại không quấy rầy sư huynh tu luyện nữa, chúc sư huynh sớm ngày dột phá Vạn Lưu cảnh, ở trong Thiên Tông võ hội đại phóng quang mang.
Nói xong, Củng Dũng liền cáo từ rời đi.
Khẽ cười mỉm một cái tiễn Củng Dũng đi, sắc mặt Cung Hạo liền âm thầm:
- Kẻ thứ ba đi lên Cực Chân các tầng bảy sao? Có lẽ trong lòng đám tông chủ, trưởng lão kia, tông chủ sẽ lại có thể thêm một kẻ đề cử… Thực là buồn cười, đến Mệnh Tuyền cảnh còn chưa tới, dám tranh cùng ta với Tiêu sư muội sao? Củng Dũng nói đúng, ta phải sớm ngày đột phá, chứ không thể tốn thời gian trên người mấy thứ tôm tép kia mới được.
Tầng sáu Cực Chân các.
Mộ Hàn vẫn như cũ bắt đầu tiến lên.
Bậc hai chín, ba mươi…
Luyện hóa loại lực lượng khổng lồ thần bí này, linh hồn Mộ Hàn cũng không ngừng tăng lên, đoàn ánh sáng bên ngoài linh tinh kia cũng bắt đầu dần lớn mạnh hơn.
Khi Mộ Hàn tới được bậc ba mươi mốt thì tia sáng kia đã bao trùm gần nửa khỏa linh tính rồi.
Khi hắn ngồi xuống bậc thang cuối cùng kai, thì linh tinh đã có bảy thành bị che phủ. Ánh sáng trắng lập lờ, ẩn dấu bên trong là khí tức linh động cùng với sinh cơ mạnh mẽ… Mộ Hàn cũng hiểu bây giờ là lúc quan trọng, cho nên không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-vuong/2205581/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.