Chương trước
Chương sau
Mộ Hàn ngồi không bất động, mà khô lâu đạo khí lại gia tăng lượng linh khí cần thiết rồi.

Ngày thứ sáu bên trong Cực Chân các, phạm vi hắn hấp thu đã lên tới 20 trượng, mà ngày hôm sau thì đã tăng lên 30 trượng, toàn bộ linh khi bên trong đều bị hắn rút đi sạch sẽ không còn gì, cho nên đám đệ tử lên tầng hai khi thấy Mộ Hàn đều tận lực tranh xa.

Vì thế quanh người hắn dần xuất hiện một đống bồ đoàn trống không rồi.

Cho tới cuối cùng, đám tu sĩ lên tầng hai này giảm mạnh, thậm chí có một số Vũ Hóa cảnh chỉ đứng ở tầng một cũng không muốn lên tầng trên làm gì.

Dị trạng này khiến cho ba vị Vạn Lưu Cảnh cường giả ở trên tầng 8 phải chú ý tới.

- Hử?

Trung niên nam tử kia khẽ nhíu mày, buồn cười nói:

- Cái tên tiểu gia hỏa kia sao lại chui xuống tầng hai tu luyện, lại còn đem linh khí toàn thân dẫ đi, làm cho người khác tránh xa?

- Có chuyện này?

Lão giả tựa hồ vừa thu công, lập tức tập trung tinh thần ,chỉ vài giây sau, trên mặt hắn là một vẻ khiếp sợ, khẽ kêu lên:

- A nha, ta cảm giác không sai nha… Tên đó đang hấp thu Sâm La hồn lực bên trong Cực Chân các?

- Sâm La hồn lực? Sao có thể?

Nữ tử khẽ chấn động.

- Là thực.

Tráng hán đột nhiên lên tiếng, sắc mặt quái dị cũng khó tin nói:

- Cực Chan các này dùng Sâm La hồn lực làm trụ cột, hồn lực từ hồn trục phóng ra, bao phủ bên ngoài rồi lại quay về, trước giờ không ai có thể hấp thu được, tiểu gia hỏa này thực sự không biết là làm thế nào?

Ba vị Vạn Lưu cảnh cường giả trao đổi ánh mắt với nhau, từ đối phương chỉ là một ánh mắt ngạc nhiên.

Sau một lúc lâu lão giả kia mới lên tiếng nói:

- Tên kia có thể hấp thu được Sâm La hồn lực thì nguyên nhân chỉ có hai, một là tâm cung đặc biêt, hai là công pháp thần kỳ, cũng không biết hắn thuộc loại nào?

Ngày thứ hai mươi, Mộ Hàn tiến vào tầng thứ tư Cực Chân các.

Ngày ba mươi lăm, hắn đi vào tầng thứ năm.

Ngày thứ sáu mươi.

- Lại quay về tầng thứ sáu!

Cảm nhận được linh khí gấp mười hai lần cùng áp lực sáu mươi bốn lần của không gian tầng sáu Cực Chân các, Mộ Hàn không khỏi khẽ cười.

Qua hai tháng thời gian, hắn lại một lần nữa đi vào bên trong không gian này.

Suốt sáu mươi ngày này hắn cũng không đi ra khỏi Cực Chân các.

Trong khoảng thời gian này tu luyện, Mộ Hàn hấp thu luyện hóa loại lực lượng thần bí kia, khiến cho bản thân linh hồn cũng được lớn mạnh hơn, tới mức mà hắn còn phải khiếp sợ, Chính là không gian tầng sáu với áp lực khủng bố nhưng lại khó có thể khiến cho Mộ Hàn sinh ra cảm giác áp bách gì.

Tu vi của hắn cũng có tiến triển, sớm đạt tới Huyền Thai thất trọng đỉnh phong.

Nhưng không biết là duyên cớ gì, Mộ Hàn vẫn chưa thể nào đụng tới được cánh cửa Mệnh Tuyền cảnh.

Về phần kiện khô lâu đạo khí trong tâm cung kia, cũng có sự biến hóa cực lớn.

Thời gian dần trôi đi, khỏa linh tinh kia của nó đã có được lực lượng khổng lồ, cho tới giờ không sai biệt lắm bằng với Huyền Thai lục trọng thiên, mà ở tầng bốn, bản năng tu lyện của nó lại được kích phát thêm một lần nữa.

Nếu như để nó ra ngoài, cho tự động tu luyện là không cần Mộ Hàn phải dẫn đạo nữa. Đương nhiên ở trong tâm cung, nó muốn tu luyện thì vẫn không thể nào tránh được tâm thần dẫn dắt của Mộ Hàn.

Loại biến hóa này thực sự đã chứng mình được phán đoán của Mặc Đan Thanh.

Mộ Hàn tin chỉ cần có thể tích cóp sung túc như thế này thì khô lâu đạo khí của mình có thể sinh ra được linh tinh.

- Với linh hồn lực hiện giờ của bản thân, đi vào tầng bảy Cực Chân các cũng chắc không vấn đề gì.

Nghĩ rồi, Mộ Hàn bắt đầu đi về phía cầu thang.

Giờ phút này, ở trên tầng thứ bảy, có sáu bảy tên Thiên Cực đệ tử, bọn hắn cũng là vừa vặn mới tới còn chưa có bắt đầu tu luyện, đang thấp giọng nói chuyện. Thấy thân ảnh của Mộ Hàn xuất hiện trong không gian này thì thần sắc mọ người trở nên cổ quái.

Trong hai tháng này, trong Vô Cực thành đã có không ít người bình luận về dị động của Mộ Hàn.

Có năng lực tiến vào tầng sáu, lại đi xuống dưới tu luyện thực khiến cho người ta khó có thể lý giải được, dù sao hiệu quả tu luyện ở tầng sáu tuyệt đối năm tầng dưới có thể bằng được.

Cho nên hành động cuẩ Mộ Hàn lại khiến cho người ta chú mục vô cùng.

Vô Cực thành nói lớn cũng lớn, nói nhỏ cũng nhỏ, nhất là Mộ Hàn dùng tu vi Huyền Thai lục trọng tiến vào bên trong tầng sáu của Cực Chân các, sau đó đi lên bậc thứ mười bảy, kéo một đám Thiên Cực đệ tử ngất đi, đã biến thành nhân vật mọi người chú ý rồi, dị thương của hắn đều được truyền lưu toàn thành.

Lúc ban đầu có người nói hắn có ý khoe khoang, cũn có người nói hắn rảnh rỗi làm thừa, hoặc một số kẻ ác ý thì bảo là tinh thần hắn mất cần bằng.

Mà khi hắn đổi từ tầng một lên tầng hai, rồi lên tầng ba, tầng bốn, tầng năm… Thì người ta lại suy đoán Mộ Hàn làm như thế là có dụng ý khác.

Thậm Chí còn có người bắt chước Mộ Hàn hàn bắt đầu tu luyện từ dưới lên, xem thử xem cso huyền diệu gì không, kết quả là uổng phí công phu vô ích.

Điều này càng làm cho mọi người thêm nghi hoặc với cử động của Mộ Hàn.

- Ồ, sao hắn không ở tầng sáu tu luyện nhỉ?

- Hay là hắn muốn lên tầng bảy?

- Muốn lên tầng bảy? Khó lắm! Hai tháng trước mới nghe nói hắn đột phá Huyền Thai thất trọng thiên, đi đến bậc thang thứ hai mươi hai, cho dù hiện giờ tu vi của hắn không đột phá thì đi được thêm vài bậc nữa là cùng thôi.

Thấy Mộ Hàn đi qua trụ lớn, hướng về phía cầu thành bên này, mấy tên Thiên Cực đệ tử nhìn thấy thê đều kinh ngạc, dựa theo thói quen của Mộ Hàn thì sau khi rời khỏi tầng năm chính là tiếp tục tu luyện ở tầng sáu này mới đúng, nhìn cử động của hắn tựa như không định ở lại đây tu luyện.

Chỉ là làm cho bọn họ ngoài ý muốn đó là, Mộ Hàn tuy cũng đi tới bậc thang, nhưng không hề đi lên, mà xếp bằng ở bậc thứ nhất.

Mộ Hàn làm như thế, tự nhiên không phải giả bộ huyền bí gì, mà muốn để cho linh hồn mình từng bước thích ứng với lực lượng thần bí kia.

Cực Chân các tầng bảy có áp lực gấp 256 lần, loại cường độ thần bí này cũng không biết là tăng trưởng theo biên độ thế nào. Mà Mộ Hàn tin rằng bản thân có năng lực đi lên tầng bảy, nhưng sau khi tiến vào tầng bảy, bỏ đi phòng hộ bên ngoài thì linh hồn rất khó có thể thừa nhận được lực lượng bạo tăng.

Nếu như lên từng bậc thang một ,thì chờ tới baacjh thứ ba mươi hai đi tới tầng bảy tu luyện, tất cả sẽ đều thành nước chảy về sông.

Một lát sau, Mộ Hàn liền tĩnh tâm lại, bản thân cùng đọa khí bên trong nội cung bắt đầu tu luyện. Thiên địa linh khí mênh mông tựa như cuồn cuộn tới, giống như muốn chôn vùi hắn vậy.

- Tiểu gia hỏa này lại dám chạy tới hồn thê mà tu luyện ư.

Cực Chân tầng tám, vị lão giả áo bào trắng kia thấp giọng hô lớn, hai vị trung niên bên cạnh cũng lộ dị sắc, bậc thang kia đúng là nơi có chứa Sâm La hồn lực dầy đặc, bởi vì có duyên cớ tăng cường, cho nên cường độ kịch liệt còn mạnh hơn cả tầng sáu, ở đó tu luyện chính là đẩy mạnh độ khó mà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.