Chương trước
Chương sau
Người có thể tu luyện, hung thú có thể tu luyện, đạo khí tự nhiên cũng có thể tu luyện. . .

Đạo lý này dù đơn giản, nhưng lại cực ít người nghĩ đến. Mặc Đan Thanh chỉ điểm, khiến trước mắt Mộ Hàn phảng phất như xuất hiện một mảng thế giới mới.

Nhân vật có thể luyện chế ra đạo khí như "Thiên Lý Vân Sơn" tuyệt không phải bình thường.

Cũng không biết nàng có lai lịch gì nữa?

Đợi sau khi trở về, phải tìm bọn Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị hảo hảo hỏi một chút.

Trong tâm niệm, Mộ Hàn bước chân không nhịn được nhanh thêm vài phần, chợt lại phát hiện sau khi chung quanh có không ít người nhận ra mình, ánh mắt nhìn qua đều trở nên có chút quái dị. Mộ Hàn cũng không thèm để ý, mình hôm nay ở tầng sáu Cực Chân Các khiến mười tên Thiên Cực đệ tử, những người này lúc trông thấy mình thần sắc có thể bình thường mới là lạ.

Không có được bao lâu, Mộ Hàn đã trở lại đình viện ở đường Hoàng Cực

Bốn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Ôn Siêu cùng Hạng Thần rõ ràng đều ở đây, tựa hồ là để chờ mình. Mộ Hàn mỉm cười, đang muốn mở miệng, Lăng Nghị liền nhảy qua một bước, gấp gáp nói:

- Mộ Hàn sư huynh, nghe nói ngươi hôm nay tiến vào Đan Thanh Viện của Mặc Đan Thanh sao?

- Đan Thành Viện?

Vô Cực thành bắc, trong một căn phòng u tĩnh, Tiêu Tố Ảnh nhìn Thủy Tâm Nguyệt ở đối diện, trên gương mặt tuyệt mỹ kia lập tức nổi lên một tia kinh ngạc:

- Mộ Hàn rõ ràng tiến vào Đan Thanh Viện của Mặc sư muội? Nha đầu kia điên điên khùng khùng, tính tình cổ quái, rõ ràng có thể để người khác đi vào chỗ ở của mình sao?

- Đừng quên Mộ Hàn chính là một đạo vân sư.

Thủy Tâm Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Hơn nữa còn là đạo vân sư luyện chế ra siêu phẩm đạo khí, cũng khiến cao phẩm đạo khí như Xích Huyền Đan Lô lột xác thành siêu phẩm đạo khí.

Tiêu Tố Ảnh liền thoải mái:

- Ta chỉ thấy kinh ngạc, ngược lại đã quên mất điểm ấy, Mặc sư muội đối với bất kỳ người nào, đối với bất cứ chuyện gì cũng đều không có hứng thú, duy chỉ có đối với đạo vân sư, đối với luyện chế đạo khí lại ưa thích không rời. Mộ Hàn có ở trong Đan Thanh Viện một thời gian dài như vậy, chắc hẳn có chút hợp ý với Mặc sư muội. Có bằng hữu như nàng, đám Uông Lan và Hoàng Phong kia cho dù ghi hận Mộ Hàn thế nào, trong thời gian ngắn sợ rằng cũng không dám trêu chọc hắn.

Thủy Tâm Nguyệt hơi gật đầu, chợt lại nói:

- Tố Ảnh, ngươi không sợ nàng thu Mộ Hàn làm cực đồ sao? Đến lúc đó, ngươi không chừng sẽ không công làm quần áo cưới cho nàng rồi!

- Cái này cũng không cần phải lo lắng, Mặc sư muội đối với chuyện thu cực đồ, cũng không có nửa điểm hứng thú.

Tiêu Tố Ảnh nhịn không được cười lên:

- Huống hồ, dùng tâm tính của Mộ Hàn, trừ phi Mặc sư muội có thể ở trên phương diện luyện khí mang đến cho hắn trợ giúp cực lớn, nếu không cho dù Mặc sư muội có ý nghĩ như vậy, hắn cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng.

Nói đến đây, nàng lại nhẹ nhàng thở dài:

- Mộ Hàn này, không nghĩ tới tinh thần của hắn cường đại như thế, có thể leo lên mười bảy bậc thang đi thông tầng bảy Cực Chân Các, có lẽ không bao lâu nữa là hắn có thể chính thức bước vào tầng bảy Cực Chân Các rồi.

- Nói như vậy, ta đã tìm được một chỗ dựa rất lớn rồi sao?

Thấy bốn người Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị ánh mắt sáng quắc nhìn mình, Mộ Hàn nhịn không được cười lên. Sau khi bọn hắn hỏi thăm đại khái đã xảy ra chuyện gì, Mộ Hàn mới biết được, địa vị của Mặc Đan Thanh kia rất lớn, nhưng nàng đến tột cùng đến từ đâu, lại không ai biết rõ, phi thường thần bí.

Nghe nói, mấy năm trước lúc Mặc Đan Thanh mới vào Vô Cực Thiên Tông, hai tu sĩ Mệnh Tuyền thất trọng thiên của Thần Tiêu Thiên Tông chỉ đùa giỡn nàng vài câu, ngày hôm sau lại đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian. Theo lý thuyết, phát sinh chuyện như vậy, Thần Tiêu Thiên Tông tất nhiên sẽ trắng trợn dò xét, nhưng kỳ quái chính là, Thần Tiêu Thiên Tông lại không có nửa điểm động tĩnh, phảng phất như không hề có hai người đệ tử kia vậy.

Chỉ thông qua việc này, cơ hồ tất cả đệ tử Tứ đại Thiên Tông đều biết Mặc Đan Thanh không thể trêu chọc. Mà Mặc Đan Thanh cũng là người tính tình cổ quái, ngoại trừ si mê với luyện khí ra, đối với chuyện khác cơ bản không hứng thú chút nào cả, không kết giao với bất cứ đệ tử Vô Cực Thiên Tông nào cả.

Nguyên nhân chính vì thế, sau khi việc Mộ Hàn được Mặc Đan mời đến "Đan Thanh Viện", hơn nữa thời gian dài vẫn chưa đi ra được truyền đi mới gây xôn xao như vậy trong Vô Cực Thành.

- Chết mất hai đệ tử Mệnh Tuyền thất trọng thiên, Thần Tiêu Thiên Tông rõ ràng thờ ơ, điều này hiển nhiên không phải tự biết đuối lý, mà là không dám truy cứu, chẳng lẽ ở Thái Huyền Thiên Vực, còn có thế lực cường đại ở cả Tứ đại Thiên Tông Thần Tiêu, Vô Cực, Linh Bảo, Vũ Long sao?

Mộ Hàn trong nội tâm thầm nghĩ.

- Không phải có khả năng, mà là khẳng định.

Lăng Nghị dùng một loại khẩu khí quả quyết nói, kéo Mộ Hàn lại từ trong miên man bất định:

- Cũng từng có không ít đạo vân sư lợi hại được nàng mời đến ‘ Đan Thanh Viện, trao đổi luận bàn thủ đoạn luyện khí, nhưng ở lâu nhất cũng không vượt qua một phút đồng hồ, mà ngươi lại ở đó thời gian dài như vậy, có thể thấy nàng rất coi trọng ngươi.

Mộ Hàn không sao cả cười cười, đối với lời này của Lăng Nghị hắn cũng không quá để ý.

Hắn cùng với Mặc Đan Thanh chỉ tương giao ở mặt luyện khí, ngoài ra cũng không có giao tình khác, càng không có ý mang nàng ra làm chỗ dựa cho mình. Cho nê đợi khi bọn người Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị vừa đi, Mộ Hàn đã ném chuyện này ra sau đầu, ngay lập tức, liền triệu hóa khô lâu đạo khí ra.

Dưới sự điều khiển của Mộ Hàn, khô lâu trực tiếp xếp bằng ở đấy, sau đó lại từ trong Tâm Cung lấy ra một khỏa Quỷ Tướng linh tinh "Huyền Thai nhất trọng thiên", bảo nó nắm chặt trong song chưởng.

Sau một khắc, tâm thần liền đắm chìm trong cơ thể khô lâu, Mộ Hàn còn chưa bao giờ thử qua khiến đạo khí tiến hành tu luyện, lúc này trong nội tâm vừa có chút kích động, cũng có chút khẩn trương.

Cách nói của Mặc Đan Thanh có hữu hiệu hay không, rất nhanh liền có thể được xác minh rồi.

Một hồi lâu, nỗi lòng Mộ Hàn mới bình phục lại, lặng yên vận chuyển công pháp, bất quá lựa chọn lại không phải "Thái Hư Động Thần Quyết", mà là "Tụ Linh Quyết". Đây là một loại đê phẩm công pháp vô cùng đơn giản, ở Thái Huyền Thiên Vực rất phổ biến, trong mười tu sĩ cơ hồ đã có chín người biết rõ.

Ngoại lệ, chính là loại cô văn quả lậu như Mộ Hàn.

"Tụ Linh Quyết" này cũng là Mộ Hàn hỏi từ chỗ Mặc Đan Thanh, lúc nghe Mộ Hàn nói ngay cả "Tụ Linh Quyết" cũng không biết lúc, ánh mắt nàng nhìn về phía Mộ Hàn giống như nhìn quái vật vậy.

Dựa theo cách nói của Mặc Đan Thanh, khiến đạo khí tu luyện, phải bắt đầu từ võ đạo công pháp đơn giản nhất, đợi đến lúc thời cơ chín mùi lại đổi sang công pháp tốt hơn.

Công pháp khẩu quyết t hiện lên trong lòng, Mộ Hàn xem khỏa linh tinh trong sọ coi như Tâm Cung của nó, cũng dùng tinh thần của mình tiến hành dẫn dắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.