Chương trước
Chương sau
Hề Thuận kia đích thật là người tin tức linh thông, nếu không có hắn, Mộ Hàn chỉ sợ còn không biết mình người mình từng giết khi tiến vào chiến trường hai tầng chính là nhi tử của Đại Tư Thiên Bắc Hải Lê Tộc, lại càng không biết cao thủ Bắc Hải Lê Tộc đã đi tới Cổ Linh thành.

- Ngươi quả nhiên cũng biết rồi!

Cơ Vân Yên khuôn mặt âm trầm:

- Đã như vậy, ta cũng không vòng vo với ngươi nữa.

- Ngươi bây giờ chỉ có hai con đường có thể chọn. Một là giống như trước kia ta nói, giao ra ‘ Động Huyền Thiên Hồn Đài ’ và ‘ Thiên Hồn Quả ’. Ta chẳng những có thể cho ngươi ‘ Linh Ảnh Châu ’ này, còn có thể giúp ngươi dẫn dắt người Bắc Hải Lê Tộc rời đi, để ngươi an toàn rời khỏi ‘ Vực Giới Sát Tràng ’.

- Hai là cự tuyệt giao dịch của ta, bị cao thủ Bắc Hải Lê Tộc bắt.

- Mộ Hàn, ta phải nhắc nhở ngươi, ba người tới lần này đều là đệ tử của Lê Tộc Đại Tư Thiên, một tên Huyền Thai thất trọng thiên, hai tên đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, tuyệt không phải ngươi có khả năng chống lại.

- Mộ Hàn, ta cho ngươi nửa giờ cân nhắc, hi vọng ngươi không nên tự mình muốn chết!

Cơ Vân Yên khuôn mặt hàm sương.

- Không cần cân nhắc nửa giờ, hiện giờ ta có thể trả lời thuyết phục ngươi, hai con đường ta đều không chọn, ta còn con đường thứ ba để đi!

Mộ Hàn chậm rãi mà nói.

- Con đường thứ ba?

Cơ Vân Yên khóe môi hơi vểnh, giống như có chút khinh thường:

- Đã như vậy thì ta xin cáo từ, hi vọng ngươi thật có thể đi ra được con đường thứ ba!

Dứt lời, Cơ Vân Yên thân thể mềm mại khẽ nhúc nhích, liền đi về phía lối ra.

- Cáo từ?

Mộ Hàn thân hình lướt ngang mà ra, hoàn toàn ngăn cản đường đi của Cơ Vân Yên:

- Cơ Vân Yên, nếu ngươi đã đến thăm, vậy cũng không cần phải đi nữa.

Vừa mới nói xong, Xuân Thu Đại Đao tử mang bắn ra bốn phía lần nữa ngưng tụ trong chưởng của Mộ Hàn, Lưu Kim và Động Huyền Thiên Hồn Đài ở bên người chậm rãi lượn lờ, mà Khô Lâu Đạo Khí thì lẳng lặng yên đứng lặng ở bên người.

Cơ Vân Yên thấy thế, lập tức tựu là sững sờ.

Theo nàng nghĩ, hiện giờ mình không tìm Mộ Hàn gây phiền toái thì hắn đã phải thắp nhang thơm cầu nguyện rồi, thật không nghĩ đến Mộ Hàn vậy mà to gan lớn mật, tìm đến mình gây phiến phức.

- Ha ha ha...

Một lát sau, Cơ Vân Yên cười đến cười run rẩy cả người:

- Mộ Hàn, xem ra đầu óc bị lừa đá chính là ngươi ah. Vốn có người Bắc Hải Lê Tộc làm thay, ta cũng không muốn tự làm khó mình, không nghĩ tới ngươi lại không có nửa điểm biết điều. Ngươi thực cho rằng đánh chết Yến Trăn ‘ Huyền Thai lục trọng thiên ’ là có tư cách khiêu chiến ta sao?

- Lần trước ở Chiến Hồn Điện để ngươi chạy thoát, hôm nay ta liền cho ngươi triệt để biết một chút về thủ đoạn của ta. Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Cơ Vân Yên đã lạnh như băng, thanh sắc đều lệ, lợi kiếm dài nhỏ bỗng dưng thoáng hiện.

Tay trắng nõn nà vung lên, trường kiếm ngang trời, Cơ Vân Yên liền giống nhưThiên Cung Tiên Tử nhẹ nhàng mà đến .

Trong chốc lát, khoảng cách giữa nàng và Mộ Hàn đã rút ngắn đến hơn mười mét, kiếm như lưu tinh, dùng tốc độ tâm thần cũng khó có thể bắt được liên tiếp đâm ra hai lần, hai đạo kiếm khí mảnh dài kích xạ mà ra, trong thời gian ngắn, liền bành trướng thành hai Cự Long, song song gào thét về phía Mộ Hàn.

Hô! Hô!

Mộ Hàn ý niệm khẽ động, Động Huyền Thiên Hồn Đài và Lưu Kim liền kích xạ ra.

Nháy mắt sau đó, Động Huyền Thiên Hồn Đài loại hồng ngọc liền cùng một đạo kiếm khí trong đó kịch liệt va chạm nhau... mà Lưu Kim lại đâm vào chính giữa một đạo kiếm khí khác.

Nhưng Cơ Vân Yên sau khi đâm ra hai kiếm lại không chút nào ngừng lại.

Thân ảnh lại như quỷ mị hư vô xuyển qua qua giữa hai đạo kiếm khí, trong khoảng khắc liền xuất hiện ở trước người Mộ Hàn, lợi kiếm trong tay tiến quân thần tốc, thẳng đến lồng ngực Mộ Hàn.

Tốc độ cực nhanh, ngay cả Mộ Hàn cũng chấn động.

Nữ nhân này quả nhiên lợi hại, lần trước nàng ra tay nhiều nhất chỉ dùng ra năm thành thực lực.

Mộ Hàn sớm đã xưa đâu bằng nay, giật mình thì giật mình, nhưng cũng không chút hoảng loạn, tâm niệm khẽ động, Khô Lâu Đạo Khí đã nhảy đến trước người. Mộ Hàn tay phải dán trước khô lâu tích chuy, Lôi Ngục Kình như sóng triều cuồn cuộn mà ra, mà khô lâu dưới sự điều khiến Mộ Hàn, tay trảo hung hăng bắt lấy trường kiếm đâm tới.

Ngay sau đó, Lôi Ngục Kình liền điên cuồng mà rải ra, xương bàn tay và xương ngón tay khô lâu lộ ra tử ý sáng chói, lập tức lan tràn đến thân trường kiếm.

- Kình đạo quả thật cực kỳ cương mãnh bá đạo, trách không được dám đến ngăn đón ta!

Cơ Vân Yên cười lạnh, cổ tay phải run lên, lợi kiếm vốn dài nhỏ kia lại kịch liệt co rút lại, trong khoảnh khắc đã mảnh như tơ tuyến, lại phi thường trơn trượt giãy giụa khỏi khổng chế của khô lâu thủ trảo, tiếp theo thân kiếm thật nhỏ kia lại như chiếc roi mềm mại cuốn tới quất vào trên cổ khô lâu.

Phanh!

Khô lâu nhất thời bay tứ tung mà ra, thân hình Mộ Hàn cũng nhanh lùi lại, mà Lưu Kim xuyên thấu kiếm khí lại không sai khắc bay ngược mà về, như thiểm điện đánh tới sau lưng Cơ Vân Yên, Động Huyền Thiên Hồn Đài đụng tan một đạo kiếm khí khác cũng đồng nhất thời điểm xoay quanh trên đỉnh đầu Cơ Vân Yên, đột nhiên giáng xuống.

Mũi ngọc hừ lạnh một tiếng, Cơ Vân Yên cũng không quay đầu lại, thủ đoạn xoay chuyển, lợi kiếm dài nhỏ nhanh chóng đâm tới.

Trong khoảng cực nhanh, mũi kiếm điểm trúng vào mũi nhọn của Lưu Kim.

Không có tiếng va đập kịch liệt, mũi lợi kiếm lại lộ ra một đám thanh khí như tơ tằm, , xuyên vào trong Lưu Kim. BENG BENG BENG! Tiếng bạo liệt rất nhỏ liên tiếp vang lên, tầng ngoài Lưu Kim lập tức nhiều ra hơn mười đạo vết rách rậm rạp, kim mang chói mắt lập tức ảm đạm xuống.

Phanh!

Ngay lập tức qua đi, Lưu Kim liền triệt để bạo vỡ ra.

- Ngươi lại hủy đạo khí của ta.

Mộ Hàn tâm thần một hồi rung động, Lưu Kim kia cùng hắn tâm linh tương thông, một khi tổn hại, bản thân Mộ Hàn cũng sẽ chịu ảnh hưởng, cũng may tinh thần của hắn hiện giờ đã tăng lên vô số lần, Lưu Kim bị hủy, ngược lại cũng không khiến hắn bị trọng thương.

- Ta tu luyện ‘ Thanh Phong Mang Kiếm ’ không hủy được siêu phẩm đạo khí của ngươi, chẳng lẽ còn không hủy được một kiện trung phẩm đạo khí sao?

Trong tiếng cười lạnh, chuôi kiếm trong tay Cơ Vân Yên như linh xà vặn vẹo trong hư không, giống như trường tiên vậy, hung hăng quất vào bên dưới Động Huyền Thiên Hồn Đài.

BENG!

Động Huyền Thiên Hồn Đài cũng cao cao bắn lên, Cơ Vân Yên thân ảnh khẽ nhúc nhích, lại như ảnh tùy hình đuổi theo Mộ Hàn đã lui về sau hơn hai mươi mét.

Nhưng đang lúc lúc này, Mộ Hàn đột nhiên quỷ dị dừng lại bước chân, Xuân Thu Đại Đao trong tay thoáng chốc bổ ra mấy trăm đạo đao mang, Lôi Ngục Kình cuốn lấy điện xà lôi quang đầy trời quay cuồng tiến về trước, giờ khắc này, ngay cả hư không cũng như bị xé nứt ra, khí tức cuồng bạo phô thiên cái địa lan khắp bốn phía.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.