Chương trước
Chương sau
Quỷ Tướng thủ lĩnh kia vội vàng lên tiếng, cực kỳ tha thiết.

- Ah? Ở đây có địa đạo thông đến dưới Động Huyền Thiên Hồn Đài sao?

Không đợi Quỷ Tướng thủ lĩnh trả lời, khóe miệng Mộ Hàn đã lộ ra dáng cười quỷ dị:

- Năm đó Tư Không Chiếu có thể nhẹ nhõm đánh chết Quỷ Vương Mệnh Tuyền cảnh, vậy mà không thừa cơ thu Động Huyền Thiên Hồn Đài ?

- Cái này. . . Khi đó Thiên Hồn Quả, còn chưa thành thục, thu Động Huyền Thiên Hồn Đài, tất nhiên sẽ tạo thành tổn thương cho cây, thật đáng tiếc, chắc hẳn vì vậy nên hắn mới không động thủ a?

Thanh âm Quỷ Tướng thủ lĩnh hơi run run.

- Nói đúng.

Mộ Hàn nhẹ một gật đầu, mặt giản ra cười nói:

- Ngươi bây giờ liền mang ta đi địa đạo, nếu biểu hiện của ngươi khiến ta thoả mãn, ta có thể lưu ngươi một mạng, thả ngươi rời đi.

Đang khi nói chuyện, ánh mắt Mộ Hàn lại quét qua trong thạch điện mấy lần, cũng không vội đi sưu tầm bảo tàng của Quỷ Tướng.

- Vâng, vâng.

Quỷ Tướng vui mừng quá đỗi, liên tục đáp ứng..

Chính là trong chỗ này.

Sau một lúc lâu, trước một tòa thạch điện nho nhỏ, thanh âm rất nhỏ của Quỷ Tướng thủ lĩnh đột nhiên vang lên.

Nơi này cách chỗ Quỷ Tướng thủ lĩnh ẩn thân chừng 2000~3000, nghe được lời này của hắn, Mộ Hàn chỉ hơi chút dò xét liền nhấc chân bước vào.

Phía sau cửa đá chính là một thông đạo nghiêng nghiêng xuống dưới.

Địa đạo ảm đạm không ánh sáng, theo Mộ Hàn phỏng đoán, ít nhất phải đi mấy chục thước, thông đạo dưới chân mới trở nên bằng phẳng. Mộ Hàn tăng thêm tốc độ, cũng không lâu lắm, trước mắt liền thoáng hiện ánh sáng yếu ớt.

Theo Mộ Hàn không ngừng đi về phía trước, ánh sáng cũng càng ngày càng chói mắt.

Mấy chục giây qua đi, một mảnh hồng mang hoa mắt đập vào mắt, Mộ Hàn chỉ cảm thấy ánh mắt rộng mở trong sáng, hắn đã tiến nhập vào một mảnh không gian thoáng đạt phạm vi trăm mét.

Ở vị trí trung ương mảnh không gian này, có một tòa đài vuông màu đỏ lẳng lặng yên lơ lửng trên không trung. Đài vuông dài rộng chừng 10m, cao tới năm mét. Trên đài vuông sinh trưởng một cây đại thụ huyết hồng, thân cây ít nhất cần đến hai người trưởng thành dang tay mới ôm hết được.

Thân cây huyết hồng sinh trưởng lên trên hơn mười mét, liền chui vào trong cát đất ở không gian đỉnh .

Giờ phút này, không ngừng có hồng mang đầm đặc từ trong thân đại thụ tràn ra, chiếu rọi cả phiến không gian rộng lớn này khiến nó rõ ràng rành mạch, thoáng như ban ngày.

- Bọn người Cơ Vân Yên có lẽ ở phía trên.

Mộ Hàn trong nội tâm thầm nghĩ, mắt hiếp lại bắt đầu tinh tế đánh giá, tầng ngoài đài vuông có vô số khắc ngấn pha tạp, nhưng cũng không phải đạo vân, có lẽ vì niên đại quá mức lâu nên chỉ nhìn qua, Mộ Hàn liền cảm giác như có một cổ khí tức tang thương cổ xưa vô tận đập vào mặt.

- Đó chính là Động Huyền Thiên Hồn Đài. Ở phía dưới Động Huyền Thiên Hồn Đài có một đoàn điểm đỏ. Dùng trình độ kiếm khí ngươi thi triển trước kia, công kích điểm đó kia là có thể bức Thiên Hồn Thụ ra khỏi Động Huyền Thiên Hồn Đài.

Quỷ Tướng thủ lĩnh có chút không thể chờ đợi được nói.

- Đơn giản như vậy?

Mộ Hàn thoáng đến gần một chút, quả nhiên phát hiện ngay phía dưới đài vuông kia có một đoàn điểm đỏ lớn chừng chậu rửa mặt, hôm nay lại có vẻ cực kỳ ảm đạm, nếu không cẩn thận quan sát, căn bản không thể phát giác được.

- Chỉ đơn giản như vậy, mau động thủ đi.

Quỷ Tướng thủ lĩnh giựt giây nói, nếu để cho đệ tử Vũ Long Thiên Tông trên đó phá giải được phong ấn năm đó Tư Không Chiếu lưu lại, Thiên Hồn Quả sẽ bị bọn hắn lấy được mất.

Tốt!

Mộ Hàn gật gật đầu, Quỷ Tướng thủ lĩnh tựa hồ cực kỳ hưng phấn, linh hồn quanh quẩn chung quanh linh tinh lại có nổi lên, nhưng sau tích tắc, một tiếng thét lên liền từ trong linh hồn lan ra:

- ngươi. . . Ngươi muốn giết ta?

- Đúng vậy, chinh là muốn giết ngươi!

Mộ Hàn trêu tức bĩu môi, hơi nóng lan ra từ trong pháp lực bỗng nhiên tăng lên, thoáng một phát liền đốt sạch chút linh hồn còn sót lại của Quỷ Tướng thủ lĩnh.

- Đã đến tình trạng vậy rồi, còn dám cùng ta tính toán mưu trí, thật sự là không biết sống chết.

Thu thập khỏa linh tinh của Quỷ Tướng Huyền Thai Thất Trọng Thiên kia vào ngực, Mộ Hàn Xùy~~ cười ra tiếng.

Trong Chiến Hồn Điện này, Quỷ Tướng Huyền Thai Thất Trọng Thiên có đến bốn tên, thậm chí hơn mười năm trước còn có Quỷ Vương cường đại hơn, đối với bọn họ mà nói, vị trí của Động Huyền Thiên Hồn Đài không phải bí mật gì cả.

Ngay cả bọn hắn cũng không thể nào thu nó đi, Quỷ Tướng kia rõ ràng giựt giây hắn động thủ, hiển nhiên đang có mưu đồ.

Cái này từ cảm xúc chấn động trong linh hồn Quỷ Tướng liền đoán được.

Huống hồ, ngoại trừ Quỷ Tướng, Quỷ Vương trong Chiến Hồn Điện ra, Đại Long Thiên Tử Tư Không Chiếu đã từng phát hiện Thiên Hồn Thụ, dùng thực lực của hắn, muốn dò xét ra sự tồn tại của Động Huyền Thiên Hồn Đài cũng không khó, nhưng hắn cũng không động thủ, trong đó hiển nhiên có vấn đề.

Mộ Hàn cũng không tin, Tư Không Chiếu không ra tay, là sợ tổn thương đến Thiên Hồn Thụ.

Nếu như hắn không đoán sai thì nếu công kích điểm đỏ kia, chẳng những không có khả năng khiến Thiên Hồn Thụ và Động Huyền Thiên Hồn Đài chia lìa, ngược lại có thể khiến mình lọt vào cắn trả khó có thể chống cự nữa.

Nếu không, rất khó giải thích Động Huyền Thiên Hồn Đài này vì sao vẫn một mực tồn tại.

Phương pháp thứ hai để thu Động Huyền Thiên Hồn Đài mà Quỷ Tướng kia nói không thể được, nhưng phương pháp thứ nhất rất có thể sẽ hữu hiệu. Quỷ Tướng kia hiển nhiên cảm thấy, Mộ Hàn không có khả năng hấp thu được tất cả linh hồn lực lượng trong Chiến Hồn Điện, bởi vậy mới nói với hắn, để làm nổi bật tính khả thi của phương pháp thứ hai, khiến Mộ Hàn nhanh quyết định.

Đáng tiếc, Quỷ Tướng thế nào cũng không nghĩ ra, Mộ Hàn chính là vì linh hồn lực lượng trong Chiến Hồn Điện mới đến đây.

Ở đây ngược lại là nơi tốt, mặc dù làm ra động tĩnh lớn, Cơ Vân Yên và những tên Quỷ Tướng kia cũng sẽ không nghĩ đến có người đang hấp thu linh hồn lực lượng.

Một lát sau, Mộ Hàn liền trực tiếp xếp bằng dưới đất.

Công kích Động Huyền Thiên Hồn Đài sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng nếu chỉ đứng bên hông, hẳn sẽ an toàn, vừa rồi Mộ Hàn một mực chú ý đến phản ứng linh hồn của Quỷ Tướng thủ lĩnh, từ lúc đi vào thông đạo, đến khi đến mảnh không gian này, linh hồn tên kia thủy chung không biểu lộ ra nửa điểm sợ hãi.

Một ít cường giả lợi hại quả thật có thể che dấu chấn động linh hồn bản thân, nhưng Quỷ Tướng thủ lĩnh sau khi gặp trọng thương, chỉ còn một đám tàn hồn tuyệt không ở trong đó.

Bởi vậy, cơ hồ khi tâm thần vừa trầm tĩnh lại, Mộ Hàn liền vội nhanh chóng vận chuyển Tử Ngọc Sinh Yên Quyết.

Hô!

Phảng phất như vòi rồng đột nhiên nổi lên trên mặt biển bình tĩnh gây ra cơn sóng gió động trời, linh hồn lực lượng trong không gian liền kịch dậy sóng, mảng lớn mảng lớn hội tụ ở bên người Mộ Hàn, tiếp theo điên cuồng rót vào mi tâm Mộ Hàn, bị Tử Hư Thần Cung liên tục không ngừng thôn phệ.

Lúc đầu, bị Mộ Hàn hấp thụ chỉ là linh hồn lực lượng ở chung quanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.