Chương trước
Chương sau
Quỷ Tướng "Huyền Thai thất trọng thiên" cũng đã động thủ rồi, hào quang màu đỏ trong đầu lâu của nó sáng ngới, một đạo hào quang màu đỏ ngưng tụ vào cánh tay xương khô của nó. Trong chốc lát công phu, toàn bộ bàn tay của Quỷ Tướng trở nên đỏ rực, giống như nước sôi đang sôi trào.

- Diệt Hồn Huyết Ấn!

Rống to một tiếng, bàn tay huyết hồng thoát ly cánh tay, lập tức bành trướng vô số lần, năm ngón tay như móc câu đánh thẳng xuống, khí tức đỏ thẫm từ trong cự chưởng hiện ra, giống như mưa trút xuống, sóng triều màu đỏ bao phủ không gian vài chục mét chung quanh Cơ Vân Yên.

- Cùng là Diệt Hồn Huyết Ấn trong tay Quỷ Tướng Huyền Thai thất trọng thiên cùng Huyền Thai nhất trọng thiên thi triển ra quả nhiên cách biệt cực lớn.

Bên ngoài vài trăm mét, Mộ Hàn mượn nhờ vào khô lâu quỷ binh che lấp, lặng lẽ nấp trong một cái hố sâu.

Xuyên thấu qua khe hở thân thể của khô lâu đạo binh nhìn công kích của Quỷ Tướng vào trogn mắt, Mộ Hàn cảm thấy khiếp sợ không thôi. Nếu như Quỷ Tướng công kích là mình, chỉ dự vào "Lạc Lôi Đao Pháp" tuyệt đối chống đỡ không được một kích của nó, chỉ có thể lại vận dụng "Linh hoàng kiếm khí" của Kiếm Vương.

Vừa nghĩ tới "Linh hoàng kiếm khí ", Mộ Hàn cũng có chút đau lòng.

Không đến nửa ngày mà năm đạo "Linh hoàng kiếm khí" đã dùng hai đạo.

Vừa rồi Mộ Hàn cũng không nghĩ tới Cơ Vân Yên thái độ khác thường, làm cho Cơ Vân Trúc nhặt được linh tinh Quỷ Tướng "Huyền Thai lục trọng thiên", kết quả không thẻ không cưỡng ép ra tay bạo lộ thân phận. Vốn Mộ Hàn cho rằng mình cần tới ba đạo "Linh hoàng kiếm khí" mới có thể thoát khỏi Cơ Vân Yên, nhưng mà Quỷ Tướng thủ lĩnh bỗng nhiên từ trong "Chiến Hồn Điện" giết ra, ngược lại giúp Mộ Hàn đại ân, khiến hắn giảm bớt hai đạo kiếm khí.

- Một là tu sĩ ‘ Huyền Thai thất trọng thiên ’, một là nửa bước Quỷ Vương ‘ Huyền Thai thất trọng thiên ’, cũng không biết ai chiến thắng đây? Còn có U Minh Quỷ Tá, Cơ Vân Yên phân tâm nhị dụng, làm sao có thể ngăn cản thế công điên cuồng của khô lâu chứ, nói không chừng khó có thủ hộ được đám người Cơ Vân Trúc.

Nhìn thấy cây dù màu xanh kia, trong mắt Mộ Hàn xuất hiện nhiều ý niệm, ngay sau đó bị tiếng nổ lớn làm bừng tỉnh đại ngộ.

Oanh!

Mũi kiếm của Cơ Vân Yên rung động như gió, năm đạo kiếm khí giống như năm con cự long màu xanh, gào thét chui vào trong cự chưởng huyết hồng, đồng thời đánh vào năm ngón tay như móc câu của khô lâu Quỷ Tướng. Tiếng nổ mạnh như sấm sét vang vọng, năm ngón tay của Quỷ Tướng giống như nổ tung.

Từ ngón tay có khí tức huyết sắc và huyết vụ tỏa ra, nhanh chóng làm nhạt, Quỷ Tướng thi triển "Diệt Hồn Huyết Ấn" nửa đường dừng lại.

NGAO!

Giống như mãnh thú bị đả thương, Quỷ Tướng ngẩng đầu gào một tiếng, cự chưởng mất xoay lại bay ngược trở về, một lần nữa tiếp vào trong vai. Tiếp theo Quỷ Tướng gầm lên dữ tợn, tay trái lăng không hiện ra một thanh loan đao dài màu đen, đao dài một mét có thừa, hình loan nguyệt.

- Chết đi cho lão tử.

Tay trái của Quỷ Tướng cuồng vũ, một đao chém vào hư không trước người, từng đạo đao mang màu đen hiện ra.

Trong khoảnh khắc phạm vi mười thước chung quanh Quỷ Tướng cùng Cơ Vân Yên đã tràn ngập hắc quang đáng sợ, nhìn như lộn xộn, nhưng mà mỗi một đạo đều tương liên với nhau, mấy trăm đạo hắc mang đan thàn đao võng cực lớn, mũi nhọn lăng lệ ác liệt, giống như muốn cắt Cơ Vân Yên thành vô số mãnh.

Môi của nàng không tự giác nhếch lên đầy mỉa mai, Cơ Vân Yên thân như khói nhẹ, chẳng những không có tránh lui, ngược lại nghênh đón đao võng, kiếm trong tay chợt trái chợt phải, không ngừng bao quanh. Bảy kiếm đi qua, một đạo long ảnh màu xanh bao quanh Cơ Vân Yên từ trên xuống.

Phanh!

Đao võng rơi xuống, đao mang lợi hại cắt nát bốn phương tám hướng.

Nhưng vào lúc này con thanh long quay quanh người Cơ Vân Yên bỗng nhiên nổ tung, một đạo khí kình khủng bố bạo phát ra ngoài. Chỉ một thoáng lại giống như sóng to gió lớn, chỉ trong chốc lát xé rách đao võng một lỗ hỏng khổng lồ, đao mang nứt vỡ từng mảnh.

Xùy!

Trong tích tắc đó một đạo hào quang màu xanh lá phá vỡ ánh đao, như thiểm điện chém vào đầu lâu Quỷ Tướng ở đối diện. Đây chính là trường kiếm của Cơ Vân Yên.

Răng rắc! Răng rắc...

Âm thanh xương cốt nứt vỡ vang vọng, Quỷ Tướng kinh hãi quát to một tiếng, thân hình thoáng cái quay ngược lại chạy vào trong "Chiến Hồn Điện". Đợi tới khi Cơ Vân Yên triệt để thoát ra khỏi đao võng thì nhìn thấy thân ảnh khô lâu Quỷ Tướng đã biến mất trong lối vào của "Chiến Hồn Điện".

- Thoát đi đúng là rất nhanh!

Cơ Vân Yên xùy cười ra tiếng.

Thủ lĩnh Quỷ Tướng vưa trốn chạy, đám khô lâu quỷ binh bốn phía không thể ngăn cản khiếp sợ, liền như đám ong vỡ tổ, bắt đầu chạy tứ tán ra chung quanh, mà lục quang chấn động mạnh mẽ tùy thời biến mất cũng ổn định lại..

Ngọc chưởng vung lên, "U Minh Quỷ Tán" rơi vào trong tay của Cơ Vân Yê.

Bọn người Cố Tranh như trút được gánh nặng thở dài một tiếng, chỗ dựa lớn nhất của bọn họ là Cơ Vân Yên. Nếu Cơ Vân Yên bại, vậy bọn họ không cần nghĩ cái gì nữa, có thể bảo vệ tính mạng lao ra ngoài đã phi thường không tệ. Hôm nay, "Huyền Thai thất trọng thiên" nửa bước Quỷ Vương bị Cơ Vân Yên đánh bại, chuyện này có ý nghĩa đối thủ lợi hại nhất đã bị đánh bại, "Chiến Hồn Điện" đã triệt để mở ra cho bọn họ.

Không có U Minh Quỷ Tán, viên tráo xanh da tro ừi kia cũngtrong khoảnh khắc tiêu tán, bọn người Cơ Vân Trúc chợt xúm lại đến bên người Cơ Vân Yên.

Mộ Hàn kia đã trốn xa! Đi, đi vào!

Cơ Vân Yên ánh mắt lạnh như băng nhìn chung quanh một vòng, dẫn đầu chạy như bay vào lối vào. Bị Quỷ Tướng Huyền Thai Thất Trọng Thiên kia ngăn cản, không thể đánh chết Mộ Hàn, đám đệ tử Vũ Long Thiên Tông như Cơ Vân Trúc đều có chút không cam lòng, nhưng đến nước này cũng chỉ có thể nhanh chóng chạy vào.

Trong chốc lát, mười sáu đạo thân ảnh liền lần lượt tiến nhập Chiến Hồn Điện.

Ước chừng một phút đồng hồ qua đi, một đạo thân ảnh thanh sắc phút chốc xuyên qua thạch môn đại điện, như thiểm điện bay xuống trên đống đất bằng đống bừa bộn không chịu nổi ở ngoài trăm mét kia. Đó là một nử tử, cao gầy yểu điệu, dáng người uyển chuyển, trên khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân kia như bao phủ một tầng sương lạnh, thình lình chính là Cơ Vân Yên.

Xem ra thật sự đã chạy thoát! Mộ Hàn, coi như ngươi chạy trốn nhanh!

Cơ Vân Yên ánh mắt lợi hại đánh giá bốn phía, sau đó lông mày kẻ đen cau lại, trong miệng hừ lạnh một tiếng, thân ảnh lần nữa tiến nhập vào Chiến Hồn Điện.

Lại gần nửa khắc đồng hồ qua đi, trên một gò đất cách cửa vào thạch điện vài trăm mét đột nhiên hở ra, tiếp theo nứt dần, ngay sau đó liền thấy Mộ Hàn cẩn thận từng li từng tí bò lên, kình đạo theo trong cơ thể cổ đãng mà ra, lập tức liền thanh lý sạch sẽ đất cát dính trên da thịt và quần áo.

Cơ Vân Yên nữ nhân này quả nhiên cẩn thận, cũng may ta đã sớm chuẩn bị.

Mộ Hàn khóe môi lộ ra nụ cười, nháy mắt khi Cơ Vân Yên đánh lui Quỷ Tướng Huyền Thai Thất Trọng Thiên kia, hắn liền thu nhập khô lâu đạo khí vào Tâm Cung, càng thu liễm khí tức bản thân đến mức tận cùng, sau đó liền vùi cả người mình xuống dưới tầng đất, lúc này mới tránh khỏi sự dò xét của Cơ Vân Yên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.