Chương trước
Chương sau
- Mộ Hàn! Luyện chế siêu phẩm đạo khí quả nhiên là Mộ Hàn! Siêu phẩm đạo khí đúng là một khô lâu nguyên vẹn?

- Thật sự là quỷ dị, tu sĩ Vũ Hóa Cảnh đỉnh phong đã có năng lực luyện chế siêu phẩm đạo khí? Theo ta được biết cho dù Đạo Văn Sư tu vị Vạn Lưu Cảnh luyện chế siêu phẩm đạo khí tỷ lệ thành công ít tới đáng thương.

- Ồ, sao khô lâu này thoáng cái biến mất không thấy?

- Mộ Hàn chính là Đạo Văn Sư, đích thị là sau khi luyện chế thành công đã dung nhập nó vào tâm cung rồi...

Yên lặng ngắn ngủi qua đi, xôn xao vang vọng các nơi.

Cửa phòng lập tức vang lên từng tiếng than sợ hãi, hâm mộ, tham lam. Những đệ tử Vô Cực Thiên Tông nói cõi lòng phức tạp tới cực điểm. Càng nhiều tháng trước Mộ Hàn đánh bại Cơ Vân Trúc đủ khiến người ta giật mình, lúc này trực tiếp luyện chế ra siêu phẩm đạo khí, càng làm cho người ta chấn động không dám tin.

Mộ Hàn khẽ nhíu mày, đang muốn mở miệng thì một giọng nói bất mãn vang lên, không kiên nhẫn quát:

- Vây ở chỗ này làm cái gì, còn không tán đi?

- Úc trưởng lão!

Tiếng quát này vừa truyền tới, mọi người nhao nhao tránh ra hai bên, cũng không có mấy người chính thức rời khỏi đây, nhưng mà đường vào cửa thông suốt không ít, một đạo hồng ảnh như đám mây nhẹ nhàng đi tới, qua trong giây lát đã xuất hiện bên người Mộ Hàn.

Người này chính là Úc Kim Hương, nàng cũng vừa trở về Cổ Linh Thành vài ngày.

- Bái kiến Úc trưởng lão.

Mộ Hàn vội vàng khom người thi lễ, nhưng trong lòng thì ngầm cười khổ, không nghĩ tới khô lâu đạo khí đột nhiên xuất hiện dị tượng càng hấp dẫn không ít người. Đây vẫn chỉ là Vô Cực quán, trong khu vực khác của Cổ Linh Thành chỉ sợ có không ít người bị hấp dẫn đấy.

- Mộ Hàn, không nghĩ tới ngươi còn có ngón này.

Đôi mắt dễ thương nhìn qua gian phòng, cũng không có nhìn thấy bóng dáng siêu phẩm đạo khí đâu, nhưng mà ánh mắt của Úc Kim Hương kinh ý cũng không giảm.

- Chỉ là may mắn mà thôi, khiến trưởng lão bị chê cười.

Mộ Hàn có chút bất đắc dĩ nói ra, hai trăm linh sáu kiện trung phẩm đạo khí toàn bộ rèn luyện thành công, hắn cho rằng tổ hợp lại chính là cao phẩm đạo khí, nhưng không ngờ lại hội tụ thành đạo khí xong lại tăng liền hai cấp, trở thành một kiện siêu phẩm đạo khí.

Nhưng mà Mộ Hàn có thể thề đây là ngoài ý muốn.

Nếu một lần nữa tiến hành luyện chế khô lâu đạo khí, dù là Mộ Hàn cũng không dám cam đoan tụ hợp thành khô lâu đạo khí chính là siêu phẩm.

Úc Kim Hương bật cười khanh khách:

- Đây cũng không phải là nhất thời may mắn có thể thành công, Đạo Tiên Lâu có nhiều cao phảm Đạo Văn Sư tu vị Đạo Cảnh, nhưng chưa từng có người nào luyện chế thành siêu phẩm đạo khí.

Dừng lại một chút, Úc Kim Hương lại cười mỉm nói:

- Mộ Hàn, trước đừng nói, theo ta đi ‘ Kiếm Tâm Lâu ’ a, ‘ Kiếm Vương trưởng lão ’ muốn gặp gặp ngươi.

- Kiếm Vương trưởng lão?"

Mộ Hàn ăn cả kinh, tiếng xì xào bên ngoài cũng biến mất.

Kiếm Vương trưởng lão chính là siêu cấp cường giả Vạn Lưu Cảnh được Vô Cực Thiên Tông phái tới tọa trấn Cổ Linh Thành này, không chỉ có được tu vị "Vạn Lưu lục trọng thiên", kiếm thuật mạnh mẽ nghe nói độc nhất vô nhị, cả Thái Huyền Thiên Vực không người tranh phong, lúc này mới bị có danh xưng "Kiếm vương" này.

Về phần tên của hắn là gì chẳng ai biết.

Kiếm vương ở trong Cổ Linh Thành đã qua trăm năm, bình thường sẽ không rời khỏi Kiếm Tâm Lâu trong Vô Cực quán, cũng không lộ mặt trong thành. Không có bất kỳ người nào dám bất lịch sự đi tới đó mà không được phép, dần dà "Kiếm Tâm Lâu" chính là cấm địa của Vô Cực Quán.

Nhưng mà nhân vật cường đại như vậy đột nhiên bị siêu phẩm đạo khí vừa xuất thế kinh động, muốn gặp Mộ Hàn vừa luyện chế đạo khí xong.

- Mộ Hàn đúng là dẫm phải cứt chó. Hắn đi chuyến này chắc chắn sẽ được Kiếm Vương trưởng lão lão nhân gia ưu ái, xem như một bước lên trời chân chính.

- Siêu phẩm đạo khí trong Thái Huyền Thiên Vực quá mức thưa thớt, Đạo Văn Sư có thể luyện chế đạo khí này được tông phái xem như bảo bối, Mộ Hàn sau này sẽ được tông phái ra sức tài bồi.

- Cho dù Cơ Vân Trúc muốn báo thù chuyện nhục nhã một tháng trước, chỉ sợ cũng phải nghĩ kỹ...

Nhìn thấy Mộ Hàn đi theo Úc Kim Hương càng ngày càng xa, trong lòng đệ tử Vô Cực Thiên Tông không ngừng cảm thấy bùi ngùi, có thể được Kiếm Vương trưởng lão triệu kiến, đây chính là vinh quang vô số người cầu còn không được, nếu có thể được trưởng lão chỉ điểm vài cái, có thể hưởng thụ cả đời đấy.

Chỉ tiếc Mộ Hàn có cơ duyên như vậy hâm mộ cũng không được, mặc dù số lượng Đạo Văn Sư trong Vô Cực Thiên Tông kém hơn Đạo Tiên Lâu, nhưng không tính là số ít, cao phẩm Đạo Văn Sư cũng có nhiều, nhưng không có bất cứ người nào như Mộ Hàn luyện chế ra siêu phẩm đạo khí.

Tòa lầu cách Vô Cực quán chừng vài trăm mét, Cơ Vân Yên nhạy cảm bắt được tiếng vang trong đó, nàng nhíu mày càng chặt, đôi mắt dễ thương hiện ra thần sắc kinh hãi.

Cơ Vân Trúc đứng ở bên cạnh thần sắc càng không chịu nổi, ngơ ngác nhìn qua bên kia, sau nửa ngày chưa lấy lại tinh thần.

Từ khi Cố Tranh mang tin tức tới, các nàng ba ngày trước từ Vũ Long Quán chờ ở đây, chờ ba ngày kết quả có được tin tức này.

Gia hỏa Mộ Hàn phí thời gian hơn một tháng lại luyện chế ra một kiện siêu phẩm đạo khí.

Lúc đầu nhìn thấy trong Vô Cực Quán có hào quang màu trắng phóng lên trời, Cơ Vân Yên mặc dù ẩn ẩn suy đoán nó có liên quan tới Mộ Hàn, nhưng cũng không có tự thân nhìn kỹ, trong nội tâm khó tránh khỏi có một tia may mắn. Nhưng là bây giờ, từ trong Vô Cực Quán truyền ra đủ loại âm thanh đã triệt để phá vỡ suy nghĩ của nàng.

Mộ Hàn đã được Vô Cực Thiên Tông Kiếm Vương trưởng lão triệu kiến.

Dù Cơ Vân Yên chưa từng gặp qua hắn, nhưng đã sớm nghe nói qua rồi.

Đại Long Thiên Tử Tư Không Chiếu thiên tư tuyệt thế, tu vị cũng kinh thế hãi tục, hắn đã từng lời bình qua đông đảo tu sĩ trong Thái Huyền Thiên Vực. Trong đó cường giả Vạn Lưu Cảnh trong Vô Cực Thiên Tông có thể làm cho hắn đặt vào mắt cũng chỉ có tông chủ Vô Cực Thiên Tông Tiêu Dịch Tiên và Kiếm Vương trưởng lão.

Rõ ràng Mộ Hàn có năng lực luyện chế siêu phẩm đạo khí, sau này tất nhiên sẽ trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Vô Cực Thiên Tông.

Nếu như chỉ giết Mộ Hàn là đê tử Hoàng cực thì giết cũng giết.

Chỉ cần không động thủ trong Cổ Linh Thành và không lưu dấu vết cùng sơ hở, mặc dù là Vô Cực Thiên Tông biết rõ nàng làm cũng không thể cầm nàng là đệ tử Vũ Long Thiên Tông như thế nào. Nhưng bây giờ thì khác rồi, Vô Cực Thiên Tông tuyệt sẽ không bỏ mặc thiên tài đạo khí như vậy có chút ngoài ý muốn nào.

Nếu như tỷ muội các nàng thực sự giết Mộ Hàn, nói không chừng lập tức sẽ bị Kiếm Vương trưởng lão phát giác, như vậy phải thừa nhận lửa giận của người ta, lúc đó được không bù mát.

- Tiểu muội, xem ra chúng ta không thể động vào Mộ Hàn rồi.

Sau nửa ngày qua đi, trên mặt Cơ Vân Yên hiện ra vẻ phức tạp, híp mắt lại trầm thấp nói ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.