- Mộ Hàn, ngươi cho rằng chạy ra khỏi ‘ Vực Giới Sát Tràng ’ là an toàn? Việc này vẫn chưa xong!
Xoay chuyển ánh mắt, Cố Tranh nhìn qua Mộ Hàn, trên gương mặt tục tằng không chút che dấu sát cơ nồng đậm, hắn chặn đường chẳng những khiến bọn người Mộ Hàn thành công đào thoát, thậm chí tay của hắn cũng bị Vũ Hóa Cảnh Mộ Hàn gây thương tích, đối với hắn đây chính là nhục nhã.
Mộ Hàn cười lạnh nói:
- Việc này xác thực không để yên, ta hủy diệt một kiện cao phẩm đạo khí, tổn thất này cuối cùng sẽ tìm lại trên người của ngươi đấy.
- Tốt! Tốt!
Cố Tranh giận quá thành cười, nói:
- Muốn tìm tổn thất trên người của lão tử, vậy phải xem ngươi có sống tới ngày đó hay không.
Dứt lời, Cố Tranh cũng không dừng lại ôm Cơ Vân Trúc nhảy xuống bình đài, chỉ lập loè mấy lần thân ảnh liền biến mất khỏi tầm mắt của bọn người Mộ Hàn. . .
Vũ Long quán, nơi đóng quân của Vũ Long Thiên Tông trong Cổ Linh Thành.
- Ah!
Qua chừng một phút sau, trong một gian phòng tinh mỹ của Vũ Long quán, vừa mới tỉnh lại Cơ Vân Trúc nhìn gương mặt biến hình của mình trong gương, lập tức hét lên như bệnh tâm thần, nàng rống to lên:
- Mộ Hàn, ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi. . .
Lời còn chưa dứt, Cơ Vân Trúc đã như nổi điên lao ra khỏi phòng.
- Vân Trúc sư muội, nơi này là Cổ Linh Thành!
Cố Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-vuong/2205291/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.