Chương trước
Chương sau
Bên trong đại điện này hơn xa sự tưởng tượng của Mộ Hàn . Một loạt hàng giá đồ sộ cao mấy chục thước sừng sững đứng thẳng, trên những cái giá kia thì chất đầy vô số quyển trục, đúng là liếc mắt không thấy được điểm cuối.

- Ngươi là Mộ Hàn?

Phút chốc, một âm thanh trong trẻo vang lên, Mộ Hàn chỉ cảm thấy hoa mắt thì một đạo bóng đen liền xuất hiện ở trước mặt. Đó cũng là một nữ nhân như hoa như ngọc, tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, mặt như tranh vẽ, thân hình dong dỏng cao, khuôn ngực nhô lên cao cao gây chú ý. Quả là tròn trịa dị thường, chúng giống như muốn làm tách vạt áo ra. Thế nhưng gương mặt xinh đẹp kia lại có vẻ lạnh như băng dị thường, cả người nhìn qua tựa như một khối Hàn Băng cổ không thay đổi , khiến cho Mộ Hàn không nhịn được mà chợt rùng mình.

- Ra mắt Thủy trưởng lão.

Phạm Cường cũng bị nữ nhân đột nhiên xuất hiện này dọa cho hoảng sợ, vội vàng cung kính chào.

Thủy trưởng lão chỉ là khoát khoát tay, nhưng cũng là không thèm liếc mắt nhìn Phạm Cường lấy một lần. Một đôi mắt lạnh như băng không hề chớp nhìn vào gương mặt của Mộ Hàn, nàng mở miệng lần nữa:

- Ngươi chính là Mộ Hàn?

Liên tục hai lần hỏi, chỉ là sai biệt có một chữ. Nhưng hàm nghĩa cũng là khác nhau rất lớn.

Nhạy cảm nhận thấy được giọng điệu biến hóa của Thủy trưởng lão này. Trong lòng Mộ Hàn không khỏi thất thần giật thột một cái. Hắn vốn tưởng rằng Thủy trưởng lão này đã nhận ra động tĩnh vừa rồi ở bên ngoài Đăng Đường Điện, do đó mới biết được tính danh của chính mình. Nhưng ngay sau đó hắn lại phát hiện chuyện này tựa hồ cũng không hề đơn giản như chính mình tưởng tượng vậy.

Mộ Hàn ý nghĩ xoay nhanh như chong chóng, hắn đáp:

- Khởi bẩm trưởng lão, ta chính là Mộ Hàn.

Trong khi hắn nói chuyện thì Phạm Cường đã là ỉu xìu thối lui khỏi bên trong điện.

Thủy trưởng lão híp mắt, lấy tốc độ cực nhanh mà từ trong miệng nàng tuôn ra hàng loạt câu chữ:

- Mộ Hàn, mười lăm tuổi, cháu ngoại tộc trưởng Mộ gia Mộ Thanh Sơn ở thành Liệt Sơn Việt Quốc. Mẹ là Mộ Chiêu Nghi, cha còn chưa biết. . . Tháng ba năm nay đột nhiên xuất hiện ra thiên tư kinh người. Không đầy hai tháng liền từ Ngoại Tráng Cảnh tu luyện tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao. Trong khảo nghiệm Tuyển Phong của Mộ gia chỉ một lần đã đoạt giải nhất . . . Sau khi thay thế Mộ Tinh Vũ, tiến vào danh sách thi võ Thế Tộc Minh Hội đã đi cùng mọi người tới quốc đô thành Bạch Long . . . Bên trong Hắc Ma Điện, hoàn toàn trở mặt cùng gia tộc. . . Giết chết Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ, Tam trưởng lão Mộ Thanh Hải, Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang! .

Thủy trưởng lão thuộc như lòng bàn tay, mọi việc xưa nay của Mộ Hàn cứ thế nhất nhất nói ra. Nghe được như vậy mà hắn trợn mắt há hốc mồm, áo ở trên lưng đã là trong bất tri bất giác bị mồ hôi lạnh tẩm ướt.

- . . . Thậm chí ngay cả tộc trưởng Mộ Thanh Sơn, cũng bị Diệu Long Chân Hỏa nuốt chửng!

Tốc độ nói ra của Thủy trưởng lão đột nhiên chậm lại, nàng lạnh nhạt hỏi

- Mộ Hàn, những điều ta nói có đúng không?

- Trưởng lão nói toàn bộ không có lầm.

Mộ Hàn gật đầu, không khỏi nở nụ cười miễn cưỡng. Giờ phút này hắn đã hiểu được, vị Thủy trưởng lão này có thể biết được những điều xuất thân mà chính mình đã trải qua tinh tường như thế thì chỉ có một khả năng. Đó chính là nàng đã sớm đoán được chính mình sẽ đến đến Vô Cực Thiên Tông, hơn nữa tương tự đã thăm dò lai lịch của mình được mười phần rõ ràng.

Có điều, chính mình trước kia chưa bao giờ rời khỏi Việt Quốc, không có bất cứ giao thiệp gì cùng nữ nhân này.Nay vô duyên vô cớ , nàng đường đường là trưởng lão Vô Cực Thiên Tông nên không có khả năng cố ý đi chú ý đến chính mình.

Rất hiển nhiên, nàng là được người khác ủy thác.

Mà người kia, chỉ có thể là nhân vật đã đến Việt Quốc, lại còn một mình ở lại một đoạn thời gian cùng Mộ Hàn bên trong Hắc Ma Điện - Bích Loa thiên nữ Tiêu Tố Ảnh.

Về phần những người đó của Việt Quốc thì hoàn toàn có khả năng loại trừ.

Từ những lời mà Phạm Cường nói ra ở bên ngoài Đăng Đường Điện liền có khả năng phán đoán, người trong mười đại thế tộc Việt Quốc đã sớm cho là miếng tín vật Hải Loa thứ ba kia đã bị Diệu Long Chân Hỏa thiêu huỷ. Đã như vậy, bọn họ coi như có quan hệ gì cùng Thủy trưởng lão thì cũng không có khả năng cố ý nói tình huống của mình cho nàng.

- Rất tốt!

Giọng diệu của Thủy trưởng lão như Hàn Băng

- Khi Tố Ảnh đưa ra tín vật thì đã nói qua, chỉ nhận tín vật không nhận người. Ngươi có thể thay thế được Mộ Tinh Hà thu được miếng Hải Loa ốc biển này thì đó cũng là phúc phận của ngươi, ta sẽ không đem trả miếng tín vật này về chỗ cũ. Nhưng mà ngươi bội phản Mộ gia, giết chết rất nhiều thân tộc. Mặc dù chuyện xảy ra là có nguyên nhân, nhưng cũng khó tránh khỏi Đạo Tâm có tổn hại. . .

- Ngươi yên tâm, Vô Cực Thiên Tông chúng ta là thánh địa võ đạo, chứ lại không phải thánh địa đạo đức; chúng ta thu nhận cũng là tu sĩ võ đạo, mà không phải đạo đức quân tử.

- Chỉ là Đạo Tâm mà có tổn hại thì đối với chuyện Hóa Võ Nhập Đạo, đột phá đến Đạo Cảnh sẽ gây ra trở ngại rất lớn. Mộ Hàn, nếu như ngươi còn muốn gia nhập Vô Cực Thiên Tông, thì sẽ phải tham gia khảo hạch cùng những đệ tử ký danh này ở bên ngoài điện. Nếu mà có thể qua được Thiên Tâm Kiều, đừng nói chỉ là giết chết mấy người thân tộc, coi như là giết người khắp nơi thì cũng vẫn cứ có khả năng xếp vào phên dậu môn phái của Vô Cực Thiên Tông chúng ta, trở thành đệ tử Hoàng Cực. Những việc xưa nay hay chuyện cũ sẽ bỏ qua hết.

- Mộ Hàn, hiện tại ngươi có hai sự lựa chọn. Một là tham gia khảo hạch, thứ hai là giao trả lại tín vật Hải Loa, Vô Cực Thiên Tông sẽ dành cho ngươi bồi thường nhất định. Còn quyết định như thế nào, ta cho ngươi thời gian một khắc canh giờ để suy nghĩ!

Thủy trưởng lão bình tĩnh nhìn chăm chú vào Mộ Hàn, ánh mắt vẫn không có chút xao động nào

- Nếu như đổi thành ta là ngươi, chắc chắn ta sẽ lựa chọn cái thứ hai. Với những việc ngươi đã trải qua, tuyệt đối không thể đi qua nổi Thiên Tâm Kiều.Nếu mà thất bại, thì sẽ không chiếm được bất cứ cái gì. Mà giao trả lại tín vật, lại có khả năng được tặng một loại công pháp võ đạo cao phẩm.

Nghe thấy Thủy trưởng lão nói xong câu cuối cùng này, Mộ Hàn vốn vẫn còn âm thầm thở phào cũng là không nhịn được trong lòng lạnh lùng cười rộ lên. Nếu chính mình đã đi tới Vô Cực Thiên Tông, làm sao lại phải ủ rũ rời đi như vậy.Công pháp võ đạo cao phẩm cho dù có tốt đến đâu, lại há có thể vượt quá Tử Ngọc Sinh Yên Quyết của chính mình sao?

Ngược lại ta còn muốn nhìn Thiên Tâm Kiều kia rốt cuộc có chỗ gian nan gì, vì sao có thể ngăn cản được nhiều đệ tử ký danh Không Cốc Cảnh thậm chí là Vũ Hóa Cảnh, không cho họ trở thành đệ tử chính thức hay phên dậu môn phái như vậy.

Đương nhiên, Mộ Hàn đưa ra quyết định như vậy, cũng thực sự không phải là vì hắn định đánh bạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.