Chương trước
Chương sau
Ở phương diện này, toàn bộ người trẻ tuổi của Mộ gia cơ bản không thể nào đánh đồng với Mộ Hàn, hắn vừa đột phá đến Nội Dưỡng Cảnh, lực lượng thân thể đã là một ngàn ba, trong cả Mộ gia tuyệt đối là độc nhất vô nhị. Mà "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" cùng "Lôi Cực Âm Cương" phối hợp cũng giúp Mộ Hàn rèn luyện tới cực hạn, trạng thái thân thể của Mộ Hàn hiện tại có thể nói là đỉnh phong của tu sĩ Nội Dưỡng Cảnh.

Nếu không Mộ Hàn cũng không có khả năng hấp thu nhiều linh khí như thế.

Linh khí trong người sung túc, quá trình trùng kích Chân Khí Cảnh cũng càng nhẹ nhõm hơn nhiều, mà đột phá đến Chân Khí Cảnh thi thực lực cũng cường đại hơn.

Việc này không nên chậm trễ!

Thời quan trôi qua một lát, Mộ Hàn đè xúc động trong người xuống, hắn đi ra ngoài sân, lần nữa dùng "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" phối hợp "Lôi Cực Âm Cương" bắt đầu tu luyện, nhưng mà lần này vận chuyển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" điều động không phải thiên địa linh khí trong người, mà là hấp thu linh khí hội tụ trong người.

Khi hắn vận chuyển công pháp, dược lực bị hấp thu bắt đầu lưu động trong thân thể Mộ Hàn.

- Hô!

Cơ hồ đồng thời thân ảnh Mộ Hàn bắt đầu mềm dẻo, mãnh liệt như hổ, linh động như vượn.

Oanh! Oanh! Oanh...

"Lôi Cực Âm Cương" vừa thi triển ra, lôi âm không ngừng vang lên trong người. Mỗi tiếng lôi âm đều gọn gàng mà linh hoạt, dường như lực lượng bàng bạc, trong nháy mắt lôi âm vang lên, thiên địa linh khí tinh thuần không ngừng tiến mạnh vào trong người của hắn.

Quá trình tu luyện ra chân khí kỳ thật chính là quá trình rèn luyện linh khí.

Những linh khí này cũng giống như cơ thể con người, ẩn chứa các loại tạp chất, chỉ khi bài trừ tạp chất trong đó thì những linh khí tinh thuần kia được chuyển hóa làm chân khí.

Mộ Hàn lòng yên tĩnh như nước, không chút phát giác thời gian trôi qua.

Một bộ "Lôi Cực Âm Cương" thi triển hoàn tất, Mộ Hàn không ngừng lập lại, lôi âm không ngừng nổ vang.

Cơ hồ mỗi một lần "Lôi Cực Âm Cương" qua đi, Mộ Hàn đều đều có cảm giác kỳ diệu, linh khí hội tụ trong người giảm bớt một chút, mà điều khiển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", tốc độ hấp thu linh khí cũng tăng lên nhiều lần, giống như dược lực của "Hợp Khí Đan" đang yếu bớt.

Nhưng mà trong nội tâm Mộ Hàn phi thường rõ ràng, đây cũng không phải là tác dụng dược lực giảm xuống, mà là linh khí càng tinh thuần thì càng ít đi. Càng tinh thuần thì tác dụng của "Hợp Khí Đan" lại càng yếu, lúc rèn luyện linh khí tới tận cùng, dược lực cũng biến mất tác dụng của nó.

Đối với Mộ Hàn mà nói, chỉ cần vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" và không ngừng thi triển "Lôi Cực Âm Cương" là được.

Năm lượt, mười lần, năm mươi lượt, một trăm lượt...

Ánh mặt trời từ đông sang tây, dần dần chiếu lên chính giữa Liệt Sơn Thành.

Trong sân của thành tây, thân ảnh của Mộ Hàn linh động, bộ pháp thoăn thoắt, cũng không bắt đầu khi nào mồ hôi không ngừng từ lỗ chân lông thẩm thấu ra ngoài, chẳng những xiêm y toàn thân ướt đẫm, thậm chí còn không ngừng có mồ hôi hóa thành bọt nước trên áo.

Không có thiên địa linh khí bên ngoài bổ sung, thể lực và tâm lực của Mộ Hàn tiêu hao nhanh chóng.

Rầm rầm rầm!

Lôi âm cuồn cuộn không dứt.

Thời gian dần qua, mồ hồi bên ngoài thân thể của Mộ Hàn không ngừng thấm ướt, dưỡi khí trong người tiêu hao gần hết, một loại cảm giác mê muội xuất hiện.

Thời điểm này "Lôi Cực Âm Cương" không ngừng rèn luyện, những linh khí hội tụ nhanh gấp mười lần. So sánh với lúc ban đầu thì tốc độ vận chuyển nhanh hơn thật nhiều, dược lực của "Hợp Khí Đan" không ngừng giảm bớt.

Thời gian qua đi, cảm giác mê muội trong đầu của Mộ Hàn càng ngày càng mãnh liệt, trước mắt trong đầu quay cuồn.

Mộ Hàn cắn chặt răng, tiếp tục thi triển "Lôi Cực Âm Cương", mỗi chiêu mỗi thức không có giảm bớt chút nào, lôi âm càng ngày càng chấn động.

Hắn có thể cảm giác được mình đã tu luyện tới thời khắc mấu chốt, nếu như thư giãn thì chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.

Dược hiệu của "Hợp Khí Đan" không ngừng phát huy ra ngoài, nếu bỏ qua cơ hội này muốn tiến vào Chân Khí Cảnh chỉ sợ phí thời gian thật lâu

Hiện tại Mộ Hàn đã dùng bản năng chèo chống.

Rầm rầm rầm...

Lôi âm chấn động và kình đao vô hình, giống như nước thủy triều, thiên địa linh khí không ngừng rèn luyện tới hậu kỳ.

Lại không biết trôi qua bao lâu...

Thời điểm Mộ Hàn sắp ngất đi, một cảm giác kỳ dị diễn sinh trong tâm cung, dường như đạo lực lượng này trôi nhanh như dòng nước

Loại lực lượng này phi thường cổ quái, trong khoảnh khắc đó khuếch trương rta tứ chi bách hài, giống như bọt nước chấn động mạnh mẽ, không ngừng bành trướng trong người của hắn.

- Chân khí!

Hai chữ này trong thời gian ngắn ngủi lóe lên trong đầu của hắn, Mộ Hàn sắp hôn mê lập tức tỉnh táo lại, động tác cũng dừng.

Rốt cuộc thiên địa linh khí đã chuyển hóa thành chân khí rồi.

Cảm thụ được chân khí trong người của mình, trong lòng của Mộ Hàn xuất hiện cảm giác kinh hỉ thật lớn, gương mặt kích động đỏ bứng sáng lên. Mộ Hàn vốn cho rằng thân thể của mình đạt tới Nội Dưỡng Cảnh đỉnh phong, trong cơ thể sẽ hấp thu thiên địa linh khí vượt qua người thuòng, có thể thoải mái đột phá.

Nhưng mà không nghĩ tới quá trình đột phá khó hơn rất nhiều.

Điều kiện thân thể càng tốt, hấp thu thiên địa linh khí càng nhiều, càng có ý nghĩa hắn rèn luyện thiên địa linh khí cũng lâu hơn. Trong quá trình này phải không thể tiếp tục hấp thu linh khí ở bên ngoài bổ sung cho bản thân, chuyện này cũng có ý nghĩa hắn phải phí sức và tâm lực nhiều hơn người khác.

May mắn Mộ Hàn cuối cùng vẫn kiên trì được tới cuối cùng, hắn rèn luyện thiên địa linh khí tới cực hạn quả nhiên diễn sinh ra chân khí.

Có được chân khí, vậy có ý nghĩa hắn đột phá đến Chân Khí Cảnh. Đạt tới cảnh giới người khác ước mơ, Mộ Hàn xem như tu sĩ chính thức rồi.

Trọng yếu nhất là, Chân Khí Cảnh và Nội Dưỡng Cảnh thực lực chênh lệch cực lớn.

Chênh lệch trong đó ít nhất là năm sáu lần, thậm chí là gấp mười lần.

Thật lâu qua đi, trong ngực Mộ Hàn kích động mới khôi phục lại.

Đối với hắn mà nói, Chân Khí Cảnh cũng chỉ là khởi điểm hoàn toàn mới. Hiện trong người của hắn tuy có chân khí, nhưng bởi vì kinh mạch không có thông suốt, những chân khí này tồn tại trong tứ chi bách hài, ngũ tạng lục phủ, điều động sử dụng hiệu suất đều tương đối thấp. Đến Đại Thông Cảnh loại tình hình này mới cải thiện.

Võ đạo một đường, vĩnh viễn không chừng mực.

Đối với cao thủ võ đạo chính thức, Chân Khí Cảnh càng không đáng nhắc tới.

Nghĩ xong lực chú ý của Mộ Hàn tập trung vào mi tâm của mình. Rất nhanh Mộ Hàn đã phát hiện tâm cung gần như trong suốt, đoàn sương mù bành trướng gấp mười lần. Phía sau đoàn khí tức này là Tử Hư Thần Cung như ẩn như hiện, nó cũng lớn lên thật nhiều.

Nếu như dựa theo tốc độ bành trướngnayf, Mộ Hàn đoán chừng chính mình đến Yên Hà Cảnh thì Tử Hư Thần Cung lớn nhỏ đã đạt tới giới hạn thấp nhất của tu sĩ bình thường.

Quan sát một lát trong nội tâm Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, lặng yên vận chuyển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" .

Thoáng chốc bốn phía xuất hiện sóng to gió lớn, cơ hồ là trong nháy mắt thiên địa linh khí trong phạm vi mười mét tập trung quanh người của hắn.

Mộ Hàn không nhịn được hít khí lạnh, vội vàng đình chỉ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.