Chương trước
Chương sau
Loại công pháp võ đạo này từ trung phẩm giáng xuống làm hạ phẩm, không có người lãng phí thời gian tu luyện nó, mấy trăm năm qua trên cơ bản là không người hỏi thăm.

Mộ Hàn mấy tháng trước nghe một ít đồng tộc nói chuyện phiếm mới biết được "Lôi Cực Âm Cương" tồn tại.

Mấy ngày gần đây lo lắng cần thay thế công pháp yểm trợ "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", Mộ Hàn tìm tòi trong trí nhớ lập tức chọn nó. Bởi vì có "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" tồn tại, Mộ Hàn chuyển hóa thiên địa linh khí tốc độ cực kỳ kinh người, hoàn toàn có thể nếm thử tu luyện "Lôi Cực Âm Cương" .

Hơn nữa Mộ Hàn biết rõ dùng thân phận của mình, muốn quang minh chính đại đạt được công pháp võ đạo trung phẩm có chút khó khăn, vụng trộm luyện tập càng không có khả năng. Bất kể là Mộ gia hay là tông phái, thế gia vọng tộc, không được truyền thụ mà một mình học trộm công pháp võ đạo ngoài trung phẩm là tối kỵ.

Nếu có thể tu luyện "Lôi Cực Âm Cương" thành công, mặc dù là đụngphải đám đệ tử trọng điểm bồi dưỡng của Mộ gia trong nội viện, Mộ Hàn cũng có thủ đoạn chống lại.

Đương nhiên quan trọng hơn là loại công pháp này không người tu luyện, phi thường thích hợp cho Mộ Hàn che lấp.

Hô!

Than khẽ một hơi, Mộ Hàn rất nhanh liền tĩnh hạ tâm thần, sau đó ý thức khẽ động, một tia pháp lực thật nhỏ rót vào trong tâm cung, sau đó thông qua ngón tay trỏ và ngón cái rót vào ngọc phiến

Oanh!

Đạo văn nổi lên, đạo khí thấp phẩm này nhanh chóng tỏa ra hào quang sáng ngời.

Mộ Hàn vội vàng tập trung tinh thần, hai mắt nhìn chằm chằm vào công pháp không nháy mắt, ngay sau đó từng ký tự trong ngọc phiến hiện ra.

Mấy phút đồng hồ sau hào quang của đạo khí thu liễm lại

Hai mắt Mộ Hàn híp lại, công quyết của "Lôi Cực Âm Cương" đã hiện ra trong đầu. Dẫn động đạo khí một lần thì công quyết sẽ hiển thị ba lượt.

Ba lượt qua đi công quyết đã triệt để khắc vào trong đầu Mộ Hàn, rõ mồn một như trước mặt.

Từ đầu tới đuôi phi thường trôi chảy đọc thầm qua vài lần, Mộ Hàn mới đặt ngọc phiến lên giá gỗ, quay người mà đi. Lão giả tóc bạc ngủ gật ở cửa ra vào cũng không nhìn qua, trong lỗ mũi thậm chí còn mang theo tiếng ngáy. Mộ Hàn không có quấy nhiễu hắn, chỉ khom người thi lễ và rời đoi.

Qua hồi lâu lão giả tóc bạc ngáp dài, vặn eo bẻ cổ, tỉnh lại.

Đôi mắt già đục ngầu nhìn qua giá gỗ, gương mặt của lão giả như da của cây đa già run run.

- Tiểu gia hỏa này thật sự có phách lực... Chọn lựa công pháp gân gà ‘ Lôi Cực Âm Cương ’, thú vị, thú vị...

Nói xong lời cuối cùng lão đầu đã cười tủm tỉm, hào hứng dạt dào.

Mộ Hàn rời khỏi Tàng Phong Các thì không có đi nếm thử tu luyện, mà là lẳng lặng quay về căn nhà rách nát của mình, mỗi chữ mỗi câu phỏng đoán công pháp của "Lôi Cực Âm Cương".

Thời điểm này Mộ Tinh Không, Mộ Tinh Phong, Mộ Thiên Vũ, Mộ Thiên Lan bốn người mất tích đã được Mộ gia coi trọng, rồi sau đó dẫn tới sóng gió trong cả Mộ gia...

Mộ gia, Ngoại Sự Đường.

Trên mặt đất tình lình xuất hiện vết rách, vết máu loang lổ, thậm chí nhiễm không ít mãnh thịt, lại mơ hồ phân biệt ra được đệ tử Mộ gia Tuyển Phong Viện đánh dấu. Ở cách chỗ áo bào không xa còn có chút ít xương cốt chân tay cụt, rõ ràng đã bị gặm qua.

Trong thính đường, bốn lão giả ngồi ngay ngắn, sắc mặt âm trầm. Trong đó một lão giả áo đen hai gò má run rẩy, áp chế tức giận tới cực điểm.

Đối diện bọn họ là hai người trẻ tuổi.

Tại Liệt Sơn Thành, lực lượng của Mộ gia cường đại cở nào, một khi phát động tìm kiếm tung tích của Mộ Tinh Không bốn người thì chưa tới nửa ngày liền có hai đệ tử Mộ gia đệ tử biết tung tích của Mộ Tinh Không bốn người, đáng tiếc bọn họ đã sớm bỏ mình, những thứ còn sót lại được mang về.

Bốn gã đệ tử Tuyển Phong Viện đồng thời tử vong,đây chính là đại sự của Mộ gia.

- Phanh!

Lão giả áo đen tức giận vỗ bàn một cái, bắn người đứng lên, gầm hét:

- Tra! Nhất định phải tra ra manh mối! Mộ Tinh Phong, Mộ Thiên Vũ, Mộ Thiên Lan đều có tu vị Chân Khí Cảnh, cháu của ta lại là tu sĩ Đại Thông Cảnh, làm sao có thể chết trong miệng dã thú bình thường? Bọn chúng tuyệt đối là bị người ta hại chết, gần đây đám tu sĩ tới từ bên ngoài vào Liệt Sơn Thành này đều phải tra xét thân phận, không thể buông tha một ai!

Lão giả này tên là Mộ Phi Hổ, chính là tổ phụ của Mộ Tinh Không.

Mộ gia có Nội Sự Đường và Ngoại Sự Đường, có tất cả bốn vị chấp sự, Mộ Phi Hổ là nhị chấp sự của Ngoại Sự Đường, thực lực cường hoành, trong tám ngoại chấp sự cũng là tồn tại đứng đầu.

Hôm nay nhìn thấy cháu mình chết thảm, tức giận suýt nữa mất trí.

- Lão Nhị, không thể xúc động.

Một lão giả bên cạnh đứng lên nói:

- Tra là phải làm! Nhưng mà bọn họ được phát hiện trong Hắc Ma cốc, chỗ đó không chỉ có dã thú bình thường, ngẫu nhiên cũng có hung thú lợi hại qua lại. Đương nhiên cũng không bài trừ bọn họ là bị người ta giết chết rồi đưa tới bên ngoài Hắc Ma cốc.

- Nếu thật như thế, Mộ gia chúng ta tuyệt đối không bỏ qua hung thủ, bất luận là địch nhân nào dám khiêu khích Mộ gia, đều phải triệt để biến mất!

Nói xong lời cuối cùng trong miệng lão giả đã có sát khí lộ ra.

...

- Lôi Cực Âm Cương, không ngờ thần diệu như vậy!

Trong phòng ngủ, đắm Mộ Hàn chìm đắm trong công pháp rốt cục đã mở to mắt ra. Có lẽ là do "Tử Hư Thần Cung", Mộ Hàn phát hiện mình lĩnh ngộ công pháp này vô cùng nhanh chóng. Qua nửa ngày cân nhắc Mộ Hàn đã lĩnh ngộ sâu với "Lôi Cực Âm Cương".

Kết quả Mộ Hàn phát hiện loại công pháp này vô cùng thần diệu, trong lúc mơ hồ Mộ Hàn còn cảm giác được công pháp này dường như liên quan tới pháp lực.

- Pháp lực...

Trong miệng nhẹ nhàng lẩm bẩm hai chữ này, chợt trong lòng Mộ Hàn khẽ động, lặng yên vận chuyển "Linh Pháp Chân Quyết ", sau đó cho pháp lực dành dụm trong tâm cung tràn ra, lại men theo lộ tuyến của "Lôi Cực Âm Cương" chậm rãi vận chuyển khắp người, rất thông suốt.

Mộ Hàn hôm nay tạng phụ đã vào Nội Dưỡng Cảnh, không có chân khí, theo theo lý thuyết không thể vận chuyển "Lôi Cực Âm Cương", mặc dù là có chân khí cũng phải đạt tới thập nhị chính kinh cùng kỳ kinh bát mạch thông suốt Đại Thông Cảnh, mang thiên địa linh khí chuyển hóa thành chân khí mới có thể vận chuyển công pháp này.

Nhưng bây giờ dùng pháp lực thúc dục "Lôi Cực Âm Cương", rõ ràng một chút là thành công.

Tiền bối Mộ gia sáng tạo ra "Lôi Cực Âm Cương" cũng không phải là Đạo Văn Sư, mà Đạo Văn Sư có được thực lực Ngọc Xu Cảnh cũng không cần công pháp chuyên môn vận chuyển pháp lực, rất có thể hắn cũng không biết rằng loại công pháp này có thể dùng cho Đạo Văn Sư dưới Ngọc Xu Cảnh điều động pháp lực.

Phát hiện này khiến Mộ Hàn đại hỉ.

Pháp lực trong người vận chuyển một vòng và Mộ Hàn bỏ đi "Linh Pháp Chân Quyết" chuyên môn thúc dục pháp lực chuyển động, trực tiếp vận chuyển "Lôi Cực Âm Cương" .

Trong nháy mắt tốc độ của pháp lực còn nhanh hơn gấp năm lần, bắt đầu vân hành.

- Quả nhiên là nhặt được bảo!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.