Dạo xong vườn, cũng tính toán quyết định xử lý trái cây của mùa vụ năm nay như thế nào, Lộc Động Đình nhìn nhìn lên trời, nắng cũng đã tắt, mặt trời đã khuất sau núi.
Thầm đoán rằng khoảng 5 giờ chiều, bây giờ là khoảng cuối tháng mười một âm lịch, ngày đã bắt đầu dài hơn, trời cũng không còn nhanh tối như những ngày tháng 10, nhưng bởi vì ở dưới chân núi, cho nên nơi này mặt trời luôn lặn sớm hơn một chút.
Nhìn vách núi sừng sững sau nhà, trên bầu trời đằng sau núi, một vài tia nắng cuối cùng của mặt trời giống như những ánh đèn hoặc vầng hào quang.
Lộc Động Đình nhớ lại nội dung vừa nói chuyện với Rick Sanchez, trong lòng nghĩ rằng, có thể những người cổ đại đã thấy cảnh này và cho rằng đó là dấu hiệu của những vị thần.
Nở một nụ cười, lắc nhẹ đầu đi vào trong nhà, Lộc Động Đình lập tức bỏ sau đầu những suy nghĩ vớ vẩn của mình.
Bây giờ vào nhà tắm rửa một chút, sau đó là chuẩn bị ăn cơm, đó mới là điều quan trọng nhất.
Nghĩ đến đây, Lộc Động Đình rảo bước chân đi vào nhà, cửa vào vườn nằm ở sân sau cho nên Lộc Động Đình ở sân sau rửa ráy tay chân sau đó vào nhà.
Trong phòng khách, Nguyễn Linh Trúc đang cùng với Rick Sanchez trò chuyện vui vẻ.
Nhìn thấy Lộc Động Đình đi vào, Nguyễn Linh Trúc cười càng tươi gọi.
“Anh Đình.”
Định chạy lại chỗ Lộc Động Đình, nhưng nghĩ đến gì đó lại khựng lại, ngồi tại chỗ vẫy vẫy tay.
Lộc Động Đình thấy buồn cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993442/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.