Nơi đây cũng giống như một thành phố tổ ong thu nhỏ nhưng hỗn loạn hơn, những tòa nhà chắp vá rách nát thấp bé là tầng dưới chót nhất, cũng có những tòa tháp cao trong bãi rác này.
Chúng là các tòa tháp của những ông chủ giàu có và quyền lực, trong những tòa tháp này là một nơi xa hoa lãng phí, mặc dù so ra kém với Đỉnh hive hay Thượng hive nhưng cũng là không đến nỗi.
Ở nơi đây không có khái niệm tiền tệ, tất cả chính là vật đổi vật, nếu có đơn vị đo lường giá trị thì chính là nước và thực phẩm.
Chỉ các ông chủ lớn mới sử dụng tiền tệ để mua sắm buôn bán hoặc vận chuyển với thành phố tổ ong hoặc vùng ngoại ô, còn lại bất kì ai cũng đều là dùng biện pháp vật đổi vật mà thôi.
Nơi đây người ta sử dụng tất cả mọi thứ có thể để làm thực phẩm, từ một mảnh lá cây từ Đỉnh hive, những thức ăn thừa cho đến thịt các sinh vật quái dị có thể coi là quái vật ở nơi đây.
Cho đến nỗi thịt người cũng không phải là món ăn quá kì lạ, người chết ở đây hoặc là bị quái vật ăn thịt hoặc là bị chính đồng loại ăn thịt, không có bất cứ thứ gì ở bãi rác này bị vứt đi cả.
Không chỉ riêng người chết, người sống cũng là phải cảnh giác kể cả khi ngủ, bởi vì chỉ một cái chớp mắt lơ là, bất kỳ ai cũng có thể lấy mạng kể cả những đứa trẻ, và một cái xác chết chắc chắn kết quả sẽ là bị xẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993365/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.