Lộc Động Đình cũng cười trả lời:
“Ha hả...!
Hôm nay cháu đến đây cũng là vì hai cô này, từ giờ trở đi hai đứa này đều ở đây, dù sao cũng phải đi chào hỏi người lớn cùng hàng xóm láng giềng cho phải phép.
Để vào nhà rồi cháu giới thiệu với cô, chẳng lẽ lại đứng ở sân nói chuyện.”
Cô Phương cũng cười nói:
“Đúng đúng... vào nhà đi. Từ khi cha mẹ mi xảy ra chuyện mi cũng không đi đâu cô hơi lo lắng, bé Mít cũng nhớ mi lắm đấy.”
Nói xong thì đi nhanh vào nhà trước vừa đi vừa gọi:
“Mít ơi! Mít ơi! Anh Đình đến chơi đây này!”
“A....!” một tiếng trẻ con hưng phấn thét lên.
Tiếp theo là một khối cầu nhanh chóng lao ra khỏi nhà nhảy bắn vào trong lòng của Lộc Động Đình.
Nhanh đếnn nỗi Lộc Động Đình cũng không kịp phản ứng, thật may bình thường Lộc Động Đình đều thu liễm hoàn toàn sức mạnh, tất cả đều giống như người thường, nếu không chỉ là đụng phải cũng có thể làm cho bất kỳ thứ gì bị năng lượng bắn thành hạt cơ bản.
Dùng hai tay ôm lấy khối cầu dính trên người đi vào nhà, Lộc Động Đình tự nhiên ngồi xuống trên ghế.
Nhìn về phía tivi, hiện tại đang phát phim hoạt hình, chẳng trách lúc nãy nghe tiếng bé Mít cười thật vui vẻ, hẳn là hoạt hình thú vị.
“Ngồi đi, hai cháu cứ ngồi đi, xem thằng Đình nó tự nhiên như vậy, không có gì phải ngại hết.”
Cô Phương vui vẻ mời Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa ngồi xuống, giờ này mới nhìn kỹ, cô Phương trong lòng cảm thán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993349/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.