Sau đó đáng sợ thứ hai chính là phiền toái, Lộc Động Đình tự cho mình là nông dân, hắn cũng làm tốt việc nhà nông, nhưng thực ra Lộc Động Đình chính là cực kỳ lười nhác, chỉ cần là hắn cảm thấy không thú vị thì hắn động cũng không muốn động một chút.
Lộc Động Đình chắp tay sau lưng, bước đi chầm chậm khoan thai, miệng còn huýt sáo, tiếc là kỹ thuật huýt sáo của Lộc Động Đình quá tệ.
Bởi vậy giai điệu huýt sáo của hắn cũng chẳng ra gì cả, âm thanh lúc có lúc không lúc cao lúc thấp, thậm chí hắn còn không đúng nhạc.
Trong lòng vui vẻ Lộc Động Đình vào nhà dọn bát đĩa đưa ra ngoài rửa, trong miệng còn ngâm nga một giai điệu :
Till neither time nor matter stretched before me,
But only Chaos, without form or place.
Here the vast Lord of All in darkness muttered
Things he had dreamed but could not understand,
While near him shapeless bat-things flopped and fluttered
In idiot vortices that ray-streams fanned.
They danced insanely to the high, thin whining
Of a cracked flute clutched in a monstrous paw,
Whence flow the aimless waves whose chance combining
Gives each frail cosmos its eternal law.
"I am His Messenger," the daemon said,
As in contempt he struck his Master's head.
“Cho đến khi thời gian và vật chất không kéo dài trước mắt tôi,
Nhưng chỉ có Chaos, không có hình thức hoặc địa điểm.
Đây là Chúa tể của tất cả trong bóng tối rộng lớn lẩm bẩm
Những điều anh đã mơ nhưng không thể hiểu được,
Khi ở gần anh ta, những con dơi không có hình dáng giống như những con dơi bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993341/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.