Đời trước sống ngần ấy năm Sindragosa lại không phải là ngốc.
Lộc Động Đình rửa mặt xong, Sindragosa cũng trở lại, học theo Lộc Động Đình xả nước giặt khăn lau mặt.
Trong lúc đó Lộc Động Đình đã vào nhà đứng trước cửa phòng của Nguyễn Linh Trúc.
Đang do dự nên gõ cửa gọi hay nên tiến vào trong phòng gọi dậy Nguyễn Linh Trúc, Lộc Động Đình tương đương phân vân.
Đứng ngoài cửa gọi hẳn là chính nhân quân tử, nhưng chưa chắc đã gọi dậy được Nguyễn Linh Trúc.
Trên đầu đều có hai cái người tí hon đánh nhau, một đen một trắng.
Người tí hon màu trắng có hai đôi cánh chim sau lưng, một đôi cánh chim che lấy trước người, một đôi cánh chim còn lại phe phẩy để bay, trên đầu có một vòng tròn lơ lửng sáng lên như đèn led.
Người tí hon màu đen lại không mặc gì, trên đầu cũng không có sừng, không hiểu vì sao có thể bay lơ lửng được, chỉ là ở bên dưới háng có một đùm gì đó bị moisac nhìn không rõ.
Người tí hon màu trắng phe phẩy cánh chim bay lại bên tai Lộc Động Đình nói: “Lộc Động Đình, nên làm người đi. Người ta mới chỉ đến đây một ngày, lỡ dọa chạy thì chỉ có thể nhắm vào Sidragosa thôi. Nghĩ đi, nghĩ đi, nghĩ xa một chút, phải biết suy nghĩ lâu dài...”
Chưa nói xong liền bị người tí hon màu đen không biết kiếm đâu ra một cây xiên đâm xuyên người sau đó bị giá lên trên một bếp lửa quay đều nướng chín.
Người tí hon màu đen xé lấy một cánh chim nướng đến vàng giòn, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993323/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.