Đạo môn có ý thức rất rõ về lý luận này, đề xướng cụ thể sự kết hợp ăn uống với dưỡng sinh.
Ăn uống là cần thiết cũng là quan trọng nhất, nhưng không phải là ăn gì cũng được, mà phải biết cái gì nên ăn cái gì nên ít ăn.
Thậm chí trong dưỡng sinh của đạo môn cũng không đề cập đến việc khuyên nên ăn nhiều cái gì.
Bởi vì những thứ không tốt cho cơ thể thì có thể ít ăn, nhưng cho dù những thứ tốt bổ cũng không nên ăn nhiều, không phải cứ bổ ăn nhiều sẽ tốt.
"Tứ khí nhiếp sinh đồ" nói:
"Trăm bệnh sinh ra phần lớn là do ăn uống. Họa hoạn do ăn uống còn hơn cả sắc dục, sắc dục có thể tuyệt lâu ngày nhưng ăn uống không thể nghỉ một bữa. Ích cho người cũng nhiều, mà hại cho người không ít".
Tôn Tư Mạc viết trong "Thiên kim phương" rằng:
"Lời nói phải cẩn thận, ăn uống phải mức độ.
Kẻ giỏi dưỡng sinh thì ăn trước khi đói, uống trước khi khát, ăn nhiều lần mà lượng ít, không nên dồn ăn thật no.
Thường làm sao cho tuy đói mà no, tuy no mà đói. Quá no thì hại tỳ phế, đói thì hại khí".
Đào Hoằng Cảnh trong "Dưỡng tính diên mệnh lục" đưa ra nguyên tắc "Ẩm thực hữu tiết", cho rằng mức độ no đói, thời gian sớm tối và lượng thức ăn phải tuân theo mức độ và hạn chế nhất định, phản đối ăn uống quá no.
Trong "Hoàng đế nội kinh - Thượng cổ thiên chân luận" của Tàu quốc cũng đã có nói đến.
Hoàng đế hỏi Kỳ Bá rằng:
"Ta nghe người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993312/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.