Nguyễn Linh Trúc đang tập trung tinh thần chiến đấu với món thịt giả cầy, đến cơm cũng chưa ăn mấy miếng.
Đột nhiên nghe Lộc Động Đình hỏi, ngẩng đầu lên nhìn thấy Sindragosa và Lộc Động Đình đang nhìn chính mình.
Liền ngượng ngùng cúi đầu, nhanh chóng cố gắng nhai nuốt thật nhanh trong miệng thịt.
Đầu lại lắc như trống bỏi nói:
“Không, em chẳng trở về trường làm gì, dù sao thật sự mà nói suốt ngày ngoài phòng thí nghiệp và giảng đường, chẳng có gì vui vẻ cả.
Hơn nữa trước đó, các đồng nghiệp khác đều không thích em, họ bàn tán xôn xao nói xấu em đủ điều, họ nghĩ em không biết nhưng thực tế em hầu như đều biết cả.
Giờ em ở đây thôi, cùng anh với Sindragosa còn vui vẻ tốt đẹp hơn gấp trăm ngàn lần.”
Lộc Động Đình cười nói:
“Được, ở đây là nhà em mà, có anh có Sindragosa hậu thuẫn, em muốn làm gì cũng đều có thể.
Ngày mai hẳn sẽ có người của Chính Phủ Liên Hiệp đến gặp em để chi trả tài nguyên làm bồi thường.
Em cũng không cần nhận lấy, mặc dù thật là số lượng lớn tài nguyên, nhưng hiện tại đối với nhà chúng ta cũng không cần.
Anh là không cần phải sử dụng tài nguyên để tăng lên thực lực, Sindragosa thì đã đạt tới đỉnh trần, cũng khó có thể tăng lên thêm nữa.
Chỉ còn em là cần sử dụng tài nguyên để tăng lên thực lực, nhưng vấn đề là em thậm chí còn chưa có thể siêu phàm.
Nhiều như vậy tài nguyên em cũng không dùng đến, mà đến lúc em có thể sử dụng thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993297/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.