Sindragosa vừa làm vừa nghĩ đến vấn đề vì sao lại không phản cảm với việc ăn thịt đồng loại, trên tay ma lực lại không ngừng, nắp thùng băng ngày càng dày.
“Sindragosa!...Sindragosa!”
Lộc Động Đình thấy vậy kêu hai tiếng, vẫn không thấy Sindragosa trả lời. Hắn bước tới hai bước một tay đặt lên vai Sindragosa lay nhẹ.
Giật mình, Sindragosa cắt đứt ngẫm nghĩ, nhìn thấy tay của Lộc Động Đình đang đặt trên vai chính mình, mới nhìn Lộc Động Đình hỏi:
“Chuyện gì vậy?”
Lộc Động Đình cũng không nói chuyện mà dùng tay còn lại chỉ chỉ vào thùng băng. Lúc này tuy rằng Sindragosa đã dừng cung cấp ma lực nhưng nắp thùng băng cũng đã cao bằng người rồi.
“A!”
Sindragosa thấy mình lại gặp rắc rối, theo bản năng kêu lên một tiếng, có hơi cuống quít không biết làm gì. Bình sinh Sindragosa không sai bao giờ, nếu có sai cũng sẽ thành đúng, bởi vì Sindragosa là Sindragosa điện hạ.
Nhưng hiện nay Sindragosa chỉ còn là tọa kỵ Sindragosa, làm sai có thể bị mắng thậm chí bị đánh, Sindragosa không bao giờ vì mình sai mà có thể phạt người khác được nữa.
Cho nên Sindragosa cảm thấy hơi lúng túng không biết nên làm gì.
Đành phải đứng yên bên cạnh Lộc Động Đình xoắn xuýt, muốn hỏi trường hợp này nên làm cái gì, nhưng nghĩ lại Lộc Động Đình cốc đầu lại không dám hỏi.
Lộc Động Đình, nhìn thấy Sindragosa lại tỏ ra ngu ngốc, hắn há mồm định nói gì đó nhưng vô số ý nghĩ chạy qua trong đầu cuối cùng biến chuyển thành một tiếng thở dài.
Lộc Động Đình thở dài xong tháo xuống Frostmourne từ sau lưng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-vo-dich-nua-nong-dan/993254/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.