Chương trước
Chương sau
Đi lên phòng khách, nhìn trống rỗng thiếu sinh khí trong nhà Lộc Động Đình nhất thời thất thần. Tính lãnh không phải là không có tình cảm, mới không lâu trước hắn cùng cha mẹ giờ này còn thường thường ngồi xem tivi.
Cha mẹ thường thích xem kiểu phim truyền hình não tàn.
Lộc Động Đình thường xuyên mắng chửi đạo diễn ngu xuẩn, tình tiết phim toàn bộ máu chó. Cả phim chỉ biết bán thảm, nhân vật chính cùng phe chính diện càng thảm càng tốt.
Nữ thị bị hiếp dâm vu oan thậm chí hủy dung mang thai, chấp nhận lấy người khác chỉ vì yêu “người tốt”.
Nam thì phế vật vô dụng làm gì làm không được, bị NTR, cuối phim còn đổ vỏ.
Vai ác lại thích nói nhiều, chỉ đơn giản xử lý được vai chính nhưng không làm, vô nghĩa một đống lớn và bị lật kèo.
Lộc Động Đình ngồi chơi máy tính lâu lâu liếc xem tivi, hắn thường xuyên nói:
“Nhân vật trong phim chắc chẳng bao giờ xem phim truyền hình. Nếu xem phim truyền hình thì hẳn phải biết vai chính muốn làm gì thì phải làm ngược lại là thành công. Còn vai ác thì chết bởi nói nhiều.”
Nói là nói vậy chứ thực ra hắn cũng biết đạo diễn không ngu, ngược lại còn rất thông minh. Họ cố tình làm phim như vậy chỉ vì phim như vậy thì càng được nhiều người theo dõi mà thôi.
Vấn đề chỉ là ở chỗ thay vì làm phim một cách đàng hoàng có lương tâm cùng logic thì họ chỉ việc lấy một kịch bản có sẵn đổi tên đổi bối cảnh là có thể thành phim mới. Chi phí sản xuất rẻ lại có lượng người theo dõi phim cao, điều đó tương đương thu nhập càng cao.
Thất thần suy nghĩ Lộc Động Đình sống mũi cay cay, nhưng nước mắt lại không có. Từ nhỏ cho dù bị đánh Lộc Động Đình cũng chẳng khóc, một phần là do ít bị đánh một phần là do tính lãnh.
“Anh Đình ơi…!”
Tiếng kêu thanh thúy đánh thức Lộc Động Đình, hắn biết giọng nói này, gặp gỡ không nhiều, nói chuyện cũng chỉ đôi câu vài chữ, nhưng Lộc Động Đình biết chủ nhân tiếng kêu.
“Gâu gâu gấu…!”
“Gâu gấu…!”
“Oắc oắc…!”
Mèo Nhỏ cùng Mèo Lớn từ sau nhà phi ra, dữ tợn gâu gâu 2 tiếng rồi chuyển sang vẫy đuôi cùng rít ứ éo mừng rỡ.
Chúng nó cũng chỉ gặp một lần duy nhất, nhưng vì chủ nhân đã giới thiệu là người nhà nên vẫn nhớ rõ người.
Đó là bạn gái của anh trai hắn, tên là Nguyễn Linh Trúc 26 tuổi. Vốn không có chuyện xảy ra thì có khi Lộc Động Đình phải gọi bằng chị dâu, nhưng 2 tháng trướng cha mẹ cô ấy cùng đi dạo với cha mẹ Lộc Động Đình.
Nói về tình cảm, Nguyễn Linh Trúc cùng anh trai Lộc Động Đình cũng chỉ là cho nhau hợp mắt nên tạm thử tìm hiểu, yêu đương còn chưa tính. Cho nên giờ Nguyễn Linh Trúc cùng Lộc Động Đình cũng chỉ là người xa lạ, đồng bệnh tương liên.
— QUẢNG CÁO —

Bởi ít hơn Lộc Động Đình 2 tuổi nên Nguyễn Linh Trúc gọi Lộc Động Đình bằng anh.
Nguyễn Linh Trúc so Lộc Động Đình còn khổ sở, lốc động đình ít ra còn có chú mự mặc dù không phải ruột thịt nhưng thân như ruột thịt.
Nguyễn Linh Trúc cha mẹ đều là cô nhi, ở cùng cô nhi viện rồi lớn lên yêu nhau kết hôn. Cha mẹ mất Nguyễn Linh Trúc liền chỗ bám víu tinh thần đều không có.
Xử lý xong tang sự cha mẹ, Nguyễn Linh Trúc tìm đến nhà Lộc Động Đình, vừa là thăm hỏi vừa coi như tìm kiếm an ủi. Hai tháng này đây là lần thứ tư Nguyễn Linh Trúc đến tìm Lộc Động Đình.
Những lần trước Nguyễn Linh Trúc đều sáng sớm đến, cùng Lộc Động Đình chào hỏi đơn giản rồi ai làm việc nấy im lặng. Buổi trưa Lộc Động Đình nấu cơm, hai người cũng im lặng ăn cơm rồi lại im lặng ngồi. Đến lúc trời ngả về chiều thì Nguyễn Linh Trúc đứng dậy chào ra về.
Hai người kỳ thật không cần phải nói chuyện hay nhìn thấy, chỉ cần biết có người ở cùng mình là đủ ấm áp, đủ để lấp đầy khoảng trống mất đi thân nhân. Cứ như vậy hai người xa lạ dần trở thành nhất thân cận với nhau, không trò chuyện không hiểu nhau nhưng lại thân cận nhất.
Lộc Động Đình không đứng dậy, từ lần trước hắn đưa cho Nguyễn Linh Trúc chìa khóa nhà. Lúc này Nguyễn Linh Trúc đã vào đến cửa, Mèo Nhỏ cùng Mèo To thấy vậy liền chạy vội ra sau nhà, chúng nhưng chưa ăn cơm xong.
Xuất hiện ở cửa một bóng hình xinh đẹp, một bộ váy dài màu trắng tóc xõa tung sau đầu. Phía trước hai bên có hai kẹp tóc nhỏ kẹp tóc lên lộ ra khuôn mặt nhỏ, ngũ quan tinh xảo. Ánh mắt có chút buồn nhưng lại sáng ngời dường như trong đêm có thể phát ra quang mang, chứa đầy linh tính và trí tuệ. Làn da trắng hồng, mịn màng như mỡ đông.
Mặc dù rất đẹp nhưng lại không kinh diễm, chỉ là làm người không rời mắt.
Dáng người đầy đặn nhưng không béo cao khoảng 1m7. Mặc dù mặc váy dài nhưng vẫn đường cong rõ ràng từ phía trên cao ngất bộ ngực đi xuống mảnh khảnh vòng eo. Từ làn váy đều có thể thấy được phần trên đầy đặn đường cong nổi lên.
Lộc Động Đình nghiêng đầu nhìn nhìn hỏi:
“Vì sao tới giờ này ?”
Nguyễn Linh Trúc cũng không trả lời mà tiếp tục đi đến bàn trà im lặng ngồi xuống, tự mình rót một ly nước uống cạn sạch.
Lộc Động Đình thấy vậy cũng không để ý, đứng dậy đi tới máy tính mở máy lên. Đăng nhập vào game, chỉ đeo một bên tai nghe vào tai, như vậy hắn vừa nghe được âm thanh từ máy tính cũng nghe được âm thanh từ ngoài.
Vừa vào trận đấu đang bắt đầu nhặt vũ khí thì Nguyễn Linh Trúc âm thanh lại vang lên.
“Có chút rắc rối phải tránh, ghé qua thăm anh một chút rồi đi. Có lẽ một thời gian dài không đến đây được.”
Lộc Động Đình ngừng tay quay đầu nhìn chằm chằm Nguyễn Linh Trúc một hồi, cho đến khi tiếng đồng đội kêu gọi bên tai thì quay đầu tiếp tục chơi game. Tập trung vào trò chơi Lộc Động Đình hỏi.
“Có mang nhiều đồ quần áo không ?”
— QUẢNG CÁO —

“Có ! Rắc rối khá khó giải quyết nên phải đi xa tránh lâu, hi vọng nhà trường sẽ sắp xếp được.”
“Vậy đừng đi.”
Nguyễn Linh Trúc nghe vậy ngẩn người ra không hiểu ý.
“Đừng đi ?”
“Ừ ! Ở đây đi.”
Nguyễn Linh Trúc nghe hiểu, Lộc Động Đình bảo cô ở lại. Hai người đã xa lạ lại thân cận, Nguyễn Linh Trúc giờ này cũng thực hiểu ý Lộc Động Đình.
“Nhưng…”
Lộc Động Đình ngắt lời.
“Không cần nhưng gì hết. Chỗ này chỉ cần không phải quốc gia, có mấy ai biết được nơi này. Không biết em gặp rắc rối gì, nhưng ở đây hàng xóm cách nhau cả quả núi, muốn giấu người ai có thể tìm ra ?”
Nguyễn Linh Trúc nghĩ nghĩ cũng cảm thấy đúng, nếu không phải trước đó biết tới nơi này, trừ người bản địa ra ngoài có ai biết được nơi này đâu. Chưa tính mặc dù có nhân tình thân thiết, nhà hàng xóm đều cách cả quả núi ai biết được chính mình trốn chỗ này. Người kia cho dù là năng lực giả cũng vì quá kém mà bị trả về thôi, tìm được cô càng không có khả năng.
“Ừ !”
Nghĩ vậy Nguyễn Linh Trúc cũng không để ý mà gật đầu cho rằng phải. Mở ra túi xách định lấy điện thoại ra chơi thì nghe Lộc Động Đình tiếp lời.
“Điện thoại trước đừng lên mạng, đặc biệt mạng xã hội. Dù sao ngoài đồng nghiệp em cũng không có gì bạn bè tài khoản cũng bỏ luôn đi. Điện thoại xem có tài liệu quan trọng thì lưu vào laptop, còn lại chút nữa ném vào bếp lò. Ngày mai yên tâm ở nhà anh đi mua cái khác cho.”
“Vì sao ?”
“Thời buổi này ai biết được có siêu năng lực nào theo internet tìm được người, để cẩn thận thì đổi hết luôn.”
— QUẢNG CÁO —
Nguyễn Linh Trúc nghe hiểu, lại thắc mắc.
“Điện thoại không kết nối internet cũng kết nối mạng điện thoại thôi, có khác gì nhau ? Còn tài khoản ngân hàng, Vê Theo pay cũng như vậy, hẳn cũng có thể bị lần theo…”
Đang nói Nguyễn Linh Trúc thấy Lộc Động Đình quay đầu lại kỳ quái nhìn cô trên đầu dường như còn có hình ảnh “người da đen dấu chấm hỏi”.
“…..????”
Lộc Động Đình nhìn chằm chằm Nguyễn Linh Trúc một hồi rồi quay lại tiếp tục chơi game nói.
“Nghiên cứu nhiều quá liền ngốc a ? Giờ ngân hàng người Việt xài là ngân hàng gì, thế giới còn ngân hàng tư nhân nào nữa không ? Đại tư bản còn sống được mấy nhà ? Vê Theo pay là của ai thế ? Đứa nào ngu xuẩn đến nỗi đụng vào ? Chỉ còn mấy cái mạng xã hội còn ngắc ngoải, chẳng bao lâu rồi cũng chết thôi”
Nguyễn Linh Trúc nghe vậy chợt giật mình “đúng vậy!”.
Từ Tân Kỷ nguyên Chính Phủ Liên Hiệp hủy bỏ các loại thị trường tài chính khiến cho các đại tư bản bắn ngược.
Lúc ấy không ít đại tư bản trước đó đã chiêu mộ số lượng lớn năng lực giả, lại kết hợp thêm phe phái trong quân chính các quốc gia định phát động chính biến nhằm lấy lại vị thế của đại tư bản. Không ít quốc gia đã bị đại tư bản trở lại nắm giữ, chỉ không đến 10 ngày khắp toàn cầu số lượng lớn lãnh thổ cùng lực lượng bị đại tư bản đoạt lấy.
Một số ít thành viên trong Chính Phủ Liên Hiệp cũng ngầm ủng hộ vì có quan hệ lợi ích cực lớn.
Đại tư bản nhờ vào năng lực giả cùng quân đội nắm giữ lại quyền thống trị liền càng thêm áp bức thống trị, không hề kiêng dè, dân chúng những nơi này như quay về thời đại nô lệ.
Tuy nhiên làn sóng nổi loạn của đại tư bản đến nhanh đi cũng nhanh. Các cường giả đứng đầu trong Chính Phủ Liên Hiệp đã sớm dự đoán được. Nhưng vì cần bắt hết một mẻ cùng với tạo dựng hình tượng và sự đoàn kết cho toàn bộ nhân loại, cho nên cần thiết phải để đại tư bản lộng hành một thời gian.
Chỉ cần chuột ngầm trong Chính Phủ Liên Hiệp lòi đuôi sẽ lập tức áp dụng lôi đình hành động.
Từ bắt đầu không đến nửa thàng quân Chính Phủ Liên Hiệp bị đẩy lùi khỏi mọi chiến trường. Chính Phủ Liên Hiệp có nguy cơ phải giải tán, chuột ngầm trong Chính Phủ Liên Hiệp cũng nhảy ra nhằm cướp đoạt lợi ích.
Lúc này đột nhiên khắp nơi trên địa cầu các đại tư bản cùng quân nổi loạn đứng đầu bị tập kích tiêu diệt hoàn toàn. Huyết tinh đẫm máu làm toàn thể nhân loại vui mừng lại sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.