"Nàng thấy bí thuật này thế nào, có phải rất hợp với hai chúng ta không?".
Trần Phàm mỉm cười nhìn Trần Thu Nguyệt hỏi.
Thực ra trước đây hắn đã chú ý tới bí thuật này trong hệ thống, ngay khi nhìn thấy lúc đó hắn liền biết mình điều kiện chưa có cái nào thích hợp để tu luyện cả, giá cũng không phải là rẻ, nay cuối cùng cũng có dịp lấy ra dùng rồi.
"Ừm, thiếp đọc qua thì thấy đây là một bộ bí thuật chuyên về song tu, đúng là rất thích hợp với chúng ta thật, tướng công, chàng thật tâm lý".
Trần Thu Nguyệt gật đầu đáp.
"Vậy nàng đối với nó lĩnh ngộ được bao nhiêu?".
"Sao nhanh thế được, tướng công chỉ vừa mới truyền cho thiếp thôi, vẫn cần phải có một thời gian tinh tế tìm hiểu mới được".
"Ha ha...ta chỉ hỏi vui thôi, thực tế thì bí thuật này không cần nàng hao tổn tâm tư đi lĩnh ngộ".
"Chàng nói vậy là sao?".
Thu Nguyệt ngây ngô hỏi.
"Vậy là nàng chưa đọc hết rồi, cách lĩnh ngộ bí thuật này nhanh nhất chính là...dùng "hành động" rồi trực tiếp lĩnh ngộ...hắc hắc!".
Trần Phàm nham nhở nói.
Thiên Địa Hữu Tình Quyết, đơn giản chỉ cần "yêu" là được rồi!
"Dễ ghét! Tướng công, chàng thật là xấu".
Trần Thu Nguyệt cũng phải người ngốc, nhìn bộ dạng Trần Phàm thế kia nàng làm sao còn không hiểu hắn muốn gì, sắc mặt nàng lại không khỏi đỏ lựng lên, bàn tay nhỏ xíu khẽ đấm nhẹ vào ngực hắn xấu hổ nói.
"Vừa mới cả tối qua xong, chàng thật là, người ta vẫn còn đau mà".
"Vậy hả, có đau lắm không?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-huyen-ky/1851171/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.