"Ha ha ha...vào thánh địa tông môn được mấy tháng, hôm nay cuối cùng cũng được chứng kiến tác phong làm việc của chấp pháp đội, quả nhiên là cưỡng từ đoạt lý, chụp mũ cho người khác chuyên nghiệp vô cùng".
Đám người Dương Khôi đứng ở bên ngoài lúc này mới dõng dạc lên tiếng, từng bước khoan thai tiến về phía của Trần Phàm, Dương Khôi là người đi đầu, vừa đi vừa cười vang nói.
Trong khi ai ở đây cũng muốn tránh xa Trần Phàm, bọn họ vẫn bước tới đứng về phía hắn, Hạ Hoài An thần sắc khinh khi nhìn về phía chấp pháp đội:
"Các ngươi cũng không phân biệt phải trái, vừa lên đến đây đã đổ vấy tội danh cho người khác như vậy, cũng không cần biết mấy gã ngoại môn kia làm sai cái gì, sao không đổi luôn tên thành chấp trá đội đi".
Đám người Dương Khôi đứng cạnh Trần Phàm, mặc dù trong lòng có một chút e ngại, nhưng thân là huynh đệ không thể để cho một mình lão đại đứng đó chịu trận, bọn họ vẫn là dũng cảm tiến lên, kể cả biết hành động này của mình sẽ phải nhận lấy trừng phạt từ phía chấp pháp đội, giờ phút này trong đầu mỗi người vẫn còn văng vẳng lời nói của Trần Phàm:
"Cá bị người ta câu lên, dù có biết dãy dụa van xin thì kẻ câu cá cũng sẽ tha cho nó chắc. Vào trong thánh địa tông môn, chúng ta không làm những kẻ huênh hoang tự đại, nhưng cũng không thể để mặc cho người khác chà đạp khi dễ".
Đúng vậy, trong thời qua mọi người vừa làm nhiệm vụ cũng đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-huyen-ky/1851109/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.