"Vậy không biết vừa rồi chiêu mà Phàm huynh dùng để đối phó với ta tên là gì?".
Lâm Phong cũng tò mò hỏi.
"Ha ha, không phải chiêu thức gì đâu, ta chỉ là dùng ý lực của mình đánh lừa Phong huynh một chút thôi. Cái này gọi là dĩ trọng phá khoái (lấy nặng phá nhanh),thực tế cũng không phải là "trọng" thực sự, mà tạo cho còn người ta ảo giác giống như đang bị đè nặng".
Trần Phàm cười giải thích.
"Dĩ trọng phá khoái? Thì ra là như vậy, thảo nào ta cứ cảm giác có cái gì không đúng, hóa ra là ý lực của ngươi đã mạnh đến mức này, có thể đánh lừa cảm giác của ta, ý lực như thế ít nhất cũng đã sánh ngang với cao thủ chân khí cảnh rồi".
Lâm Phong gật gù rồi sau đó lại nói, đây cũng là lần đầu tiên hắn nói nhiều với một người mới gặp như vậy:
"Hôm nay ta thua Phàm huynh, hy vọng ngày sau còn có dịp gặp lại, ta sẽ lấy ngươi làm mục tiêu phấn đấu, đến lúc đó nhất định phải phân cao thấp một trận, ta tuyệt đối sẽ không thua ngươi nữa".
Lâm Phong lời lẽ rất thẳng thắn, như thanh lợi kiếm thẳng tắp mà cương nghị, nghĩ sao nói vậy, mà nói là sẽ làm. Trần Phàm nghe thế cũng chỉ mỉm cười, đáp:
"Có chí khí là tốt, nhưng là một kiếm khách hay võ giả cũng vậy, phải có con đường riêng cho mình, ngươi sao có thể để vì người khác mà định hướng còn đường của ngươi chứ?".
Lâm Phong nghe vậy cau mày ngẫm nghĩ một lát, rồi đột nhiên như sực tỉnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-huyen-ky/1851045/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.