"Không được phải tỉnh táo lại, Cổ Nguyệt Hà ta đã sớm bói qua mạng mình "Khi còn sống làm thần nhân sau khi chết làm người chỉ điểm giang sơn, âm dương mưu mạng thần, tuyệt đối không có khả năng bị giam chết dưới vực sâu này…Được rồi, ta nhất định có biện pháp đi ra ngoài !
Cỏ Nguyệt Hà bấm quyết Chuyện đến bây giờ hắn cũng bất chấp bị trời phạt khi vận dụng bí pháp phong thủy
-
- Đồ nhi ?
Vừa muốn bấm đốt ngón tay bỗng sau lưng hắn truyền đến một tiếng cười to đầy ngạc nhiên
- Ha ha, nghìn năm không gặp. Tiểu cổ, ngươi vì sao rơi vào tình trạng thế này ?
Một trung niên văn nhân chậm rãi đi ra, theo bước tiến của hắn, vách tường dưới vực sâu nứt ra, xuất hiện chín bóng người.
Chín người này vẻ mặt khác nhau nhưng đều có ánh mắt đầy cơ trí như nhìn thấu nhân sinh, nếu muốn giở trò gì với họ dường như sẽ bị bọn họ lột tả…
- Tử phòng, đây là đệ tử của ngươi
Trong chín người, một lão nhân già nhất nhìn Cổ nguyệt hà một lúc rồi gật đầu nói
- Lai lịch của ngươi ra đã biết rồi, ta nên gọi ngươi là Cổ Nguyệt Hà hay là phải gọi tên của người kia
Thái công, đây là thiên cơ, không nên nói
Một bóng người khác nói:
- Chỉ sợ Cổ nguyệt hà chính hắn cũng không biết hắn còn có môt cái tên khác đâu?
Hai người nói chuyện hết sức thần bí, người thường căn bản nghe không hiểu, có điều Cổ Nguyệt Hà biểu hiện càng thần bí, cười hì hì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-toai-hu-khong/1399980/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.