"Tự trọng!" Tư Khuynh Thần hơi nghiêng mặt, thản nhiên tránh đi đôi môi của trưởng công chúa, đồng thời, ngón trỏ khẽ bắn vào quân cờ trên tay, quân cờ mang theo lực đạo đánh tới ngực trưởng công chúa, cuối cùng rơi xuống đất phát ra tiếng vang thanh thuý.
Trưởng công chúa thét lớn một tiếng, khóe miệng rỉ máu, sắc mặt tái nhợt nhìn Tư Khuynh Thần mang biểu tình lạnh như bang.
"Công chúa?" Người bên cạnh thấy công chúa nhà mình bị thương đều nhảy ra. Nữ hộ vệ che trước mặt trưởng công chúa, phòng bị nhìn Tư Khuynh Thần; Còn những người khác đều quỳ trước mặt công chúa, khẩn trương lo lắng nhìn khoé miệng rỉ máu của nàng.
"Lui ra!" Trưởng công chúa vẫn nhìn chằm chằm vào nửa bên mặt còn lại của Tư Khuynh Thần vì đã bị người chắn lấy, trầm giọng quát lớn nói.
"Điện hạ?" Những người đó do dự nhìn trưởng công chúa.
"Lui ra!" Trưởng công chúa tăng thêm âm điệu.
Mọi người thấy vậy liền thu hồi sự phòng bị rõ ràng trên mặt, nghe lời cung kính thối lui đến một bên.
"Hắn thật sự tốt như vậy sao?" Trưởng công chúa trầm giọng hỏi.
"Người đó trong mắt ta là tốt nhất!" Tư Khuynh Thần đạm mạc hồi đáp.
Lúc nãy, khi vừa nhắc tới Vu Thị thì trên mặt Tư Khuynh Thần sẽ thường xuyên toát ra một nụ cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng đến nỗi ngay cả bản thân nàng cũng không cảm giác được; Mà giờ phút này, bởi vì hành động vừa nãy của trưởng công chúa cộng với cảm giác bị một ai đó chăm chú theo dõi biến mất, ngay cả vẻ bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thi-khuynh-than/1365563/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.