"Đại Quan, ngươi nói xem tiểu Vu hắn không sao chứ?" Một vị đại đầu vốn có quan hệ tốt với Vu Thị và Quan Vân Trường đó giờ lo lắng quay đầu nhìn Quan Vân Trường đang dán chặt tai trên bức tường, nhỏ giọng hỏi.
"Ân, ca này khó nói ~" Quan Vân Trường vừa nói vừa dùng sức đẩy một tên đang chen đến bên cạnh định giành chỗ tốt của mình.
"A~" Đại đầu nghe Quan Vân Trường trả lời, vẻ lo lắng trên mặt càng đậm. Cuối cùng, chỉ có thể thốt nên tiếng cảm thán. Cảm thán xong lại cùng Quan Vân Trường gắt gao dán chặt lỗ tai lên tường, cùng những người khác cẩn thận nghe ngóng bên kia động tĩnh.
Mười mấy vị đại hán nép thân mình chen cùng một chỗ ở một góc khuất nơi đầu tường. Từng người một dán lấy trên tường, nín thở lắng nghe. Vấn đề là một đám người đã lắng nghe thật lâu những cũng chưa nghe được động tĩnh gì, một quan binh quen mặt Quan Vân Trường không nhịn được nhỏ giọng thì thầm: "Đại Quan, sao bên trong lại im ắng như vậy??"
"Đúng vậy ~" Một quan binh khác bên cạnh gật gù.
Một quan binh khác lại dán chặt tường cười xấu xa: "~ Hắc hắc, chúng ta chờ một chút hẳn là có thể nghe được ~"
"Ha ha, cũng chưa chắc đâu, dù sao thân mình tiểu Vu khá là đơn bạc......" Một tên khác cười gian phụ họa theo.
"Hư......Không phải là Phong quân sư bảo chúng ta phải cẩn thận một chút sao, các ngươi quên rồi sao, tuy Tư tướng quân dễ nói chuyện, nhưng đừng quên Tư tướng quân có bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thi-khuynh-than/1365489/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.