Trong phòng bệnh cao cấp của một bệnh viện, Thư Cốc Dương một tấc cũng không rời canh giữ nơi giường bệnh. 
Đã qua hai mươi tư tiếng đồng hồ, Đồng Ngôn vẫn trong trạng thái hôn mê, không có một chút dấu hiệu thức tỉnh. 
Lời bác sĩ nói tựa như ma chú trong đầu cứ không ngừng lặp lại. 
Khối u tổn thương mạch máu xuất huyết não gây ra bệnh choáng giảm thể tích là một loại bệnh phi thường hiếm thấy, hiện nay giới y học hiện đại đối với loại bệnh này thật không có phương pháp chữa trị hiệu quả nào cả. 
“Xuất huyết não nếu như đã bị áp lực, cung huyết cung dưỡng đã bị ảnh hưởng, bệnh nhân rất có khả năng rơi vào trạng thái hôn mê sâu, thậm chí trở thành người sống đời sống thực vật.” 
“Không bao lâu nữa, tình trạng thân thể của bệnh nhân tiến thêm một bước chuyển biến xấu, bệnh biến chứng hội trở thành vấn đề đáng lo, những cơ quan trọng yếu của thân thể, nhất là gan và thận, sẽ bị suy kiệt cùng xuất huyết bên trong rất nguy hiểm.” 
“Về phần bệnh nhân có thể tỉnh lại hay không, na… Phải xem ý chí sinh tồn của bệnh nhân có bao nhiêu mạnh mẽ.” 
Thư Cốc Dương đem tay vói vào ổ chăn, nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Đồng Ngôn ở bên trong, ngóng nhìn gương mặt thanh tú đang chìm trong giấc ngủ say. 
Cậu ấy nhìn thật dịu ngoan. 
Lông mi đen nhánh tại mí mắt, cái miệng nhỏ nhắn an tĩnh đang khép lại nhẹ nhàng, đây nhất định là dáng ngủ tối đáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-the-dau-de/1903498/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.