Nghe Tuân đại phu nói nhổ giò, Lục Vân Đình mới nhận ra Giang Vu Thanh không chỉ gầy mà vóc dáng cũng cao thêm một khúc. Hồi mới tới Lục gia y vừa gầy vừa đen, nhìn chỉ khoảng mười tuổi là cùng, chăm nom hơn nửa năm, giờ mới thật sự có phong thái của thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi.
Lục Vân Đình kéo Giang Vu Thanh tới trước mặt rồi đưa tay đo thử, thì ra người vốn chỉ cao ngang ngực hắn giờ đã cao đến vai hắn.
Trong lòng Lục Vân Đình có một cảm giác thành tựu vi diệu, thật sự cảm nhận được niềm vui của "nuôi dưỡng", Giang Vu Thanh được Lục gia của hắn nuôi lớn, tương lai gả cho hắn cũng là lẽ đương nhiên, Lục Vân Đình tự nhủ.
Đã là người của mình thì có chăm cỡ nào cũng không kỳ quái!
Ý nghĩ này cắm rễ trong lòng Lục Vân Đình, lâu nay hắn toàn được Giang Vu Thanh chăm sóc, giờ đổi ngược lại khiến Giang Vu Thanh vừa bối rối vừa thấp thỏm, quả thực không biết Lục Vân Đình muốn làm gì.
Lục Vân Đình không cho y từ chối.
Giang Vu Thanh cũng không cự tuyệt Lục Vân Đình, dần dà mọi việc lớn nhỏ của y đều do Lục Vân Đình lo liệu, tỉ mỉ đến mức đồ ăn thức uống hàng ngày, sách vở bút mực giấy nghiên cũng do Lục Vân Đình tự tay đặt mua. Tính kiểm soát tiềm ẩn của Lục Vân Đình ngày càng mạnh nhưng Giang Vu Thanh không hề hay biết, cũng chẳng thấy có gì không ổn —— Dù sao Lục Vân Đình cũng không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3586880/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.