Lục Vân Đình đã nghĩ đến rất nhiều khả năng, chẳng hạn như Giang Vu Thanh chạy trốn vì sợ, ỷ được cha mẹ hắn thương nên tránh mặt hắn...... Lục Vân Đình nghĩ kỹ rồi, một khi Giang Vu Thanh dám chạy thì hắn sẽ khiến y biết thân biết phận, biết văn tự bán mình vẫn còn nằm trong tay Lục gia. Nào ngờ Giang Vu Thanh thốt ra một câu như vậy khiến Lục Vân Đình kinh ngạc không thôi, thậm chí còn hơi bối rối.
Giang Vu Thanh xoa xoa gò má bị bóp đau, Lục Vân Đình và Triệu Tử Dật tra tấn lấy mạng người cũng không làm y chấn động lắm, chỉ là quá đột ngột khiến y trở tay không kịp.
Từ khi bị bán vào Lục gia y đã thấy đủ thứ chuyện nên biết trên đời này không hề công bằng, có người sinh ra đã cao quý như trăng trên trời, có người hèn mọn như bùn trước mắt. Với xuất thân của Lục Vân Đình và Triệu Tử Dật, làm chuyện này thật sự chẳng có gì lạ —— Dù sao lúc ở thư viện Giang Vu Thanh đã từng thấy Sở Ngôn vì một chén trà quá nóng mà giội cả bình trà lên người nô bộc.
Năm nay Sở Ngôn chỉ mới chín tuổi.
Giang Vu Thanh cũng không tán thành chuyện họ làm, nhưng y tự nhận mình thấp cổ bé họng nên không thể thay đổi cách xử sự của họ. Giang Vu Thanh chưa từng quên mình là ai, y chỉ là một đứa nhà quê ăn bữa nay lo bữa mai ở thôn Giang Gia, là vợ nuôi từ bé Lục gia mua về xung hỉ cho Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3585634/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.