Từ khi Giang Vu Thanh và Chu Lê Thăng đánh nhau một trận, lũ trẻ trong lớp vỡ lòng không dám trêu chọc Giang Vu Thanh nữa, mới đầu chúng thấy ở tuổi y mà còn học lớp vỡ lòng, một chữ cũng không biết, cộng thêm tiên sinh thiên vị nên trong lòng không ưa y cho lắm.
Nhưng lần đó Giang Vu Thanh đánh rất hăng, đè nghiến Chu Lê Thăng to béo xuống đất đánh khiến lũ trẻ trong lớp vỡ lòng e ngại. Dần dà chúng nhận ra tính tình Giang Vu Thanh rất thú vị, thật thà, khách khí, thậm chí còn khiêm tốn hỏi bài chúng, nhất thời khiến lũ trẻ này ưỡn lưng thẳng tắp.
Trương tiên sinh phát hiện trong lớp vỡ lòng có một hiện tượng lạ, giờ giải lao đám trẻ kia không ra ngoài chơi mà xúm xít vây quanh Giang Vu Thanh. Vóc dáng chúng thấp bé, còn Giang Vu Thanh cao kều nhưng vẻ mặt lại rất ngoan, hệt như khi ở trước mặt phu tử, nhờ lũ trẻ kia dạy mình học.
Trong đám trẻ này có đứa gà mờ chỉ biết một vài chữ, vừa ngập ngừng mở miệng đã bị đám bạn xung quanh cười nhạo, còn bị đẩy ra ngoài, nói ngay cả chữ cũng không biết mà còn đòi dạy người khác à, về học thêm đi.
Đứa bé nói câu này hất cằm bảo Giang Vu Thanh nghe mình chứ đừng nghe hắn, hắn chỉ là đồ ngốc thôi.
Đứa bé bị mắng là đồ ngốc kia chỉ mới bảy tám tuổi, thấy mọi ánh mắt đổ dồn vào mình thì nhất thời òa khóc.
Giang Vu Thanh: "......"
Giang Vu Thanh tốt tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3585605/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.