Thư viện Bình Lam ở ngoại ô, Lục Vân Đình muốn đi học nên ở lại trang viên ngoài thành.
Thư viện tan học vào giờ Dậu buổi chiều, Lục quản gia tự mình tới đón Lục Vân Đình và Giang Vu Thanh rồi đánh xe ngựa tới trang viên ở ngoại ô. Hai người ngồi chung một xe, dù sao Lục Vân Đình cũng bệnh nặng mới khỏi, ở thư viện cả ngày mệt mỏi nên dựa vào thành xe nghỉ ngơi. Giang Vu Thanh nhìn Lục Vân Đình, hắn nhắm mắt lại, hàng mi dài phủ bóng mờ trên khuôn mặt xanh xao làm giảm bớt vẻ lạnh lùng xa cách khi mở mắt.
Giang Vu Thanh chưa từng thấy người nào đẹp hơn Lục Vân Đình.
Y ngồi ngẩn ngơ, sực nhớ ra Lục Vân Đình ghét mình nên cúi đầu xuống không nhìn hắn nữa.
Ở trang viên hai người cũng ngủ chung một phòng như ở Lục phủ, Giang Vu Thanh ngủ trên giường nhỏ. Chắc vì hôm nay là ngày đầu tiên đi học, Giang Vu Thanh nhớ lại đủ thứ trong thư viện, đầu ngón tay như còn đọng lại xúc cảm lật sách cầm bút, hiếm lắm mới có lần y phấn khích đến nỗi không ngủ được.
Giang Vu Thanh lăn qua lộn lại phát ra tiếng sột soạt, Lục Vân Đình gắt lên: "Không ngủ thì ra ngoài đi."
Giang Vu Thanh cứng đờ, không dám cựa quậy nữa.
Một lát sau, Giang Vu Thanh đánh bạo gọi một tiếng "Thiếu gia".
Lục Vân Đình không phản ứng.
Giang Vu Thanh lại hỏi: "Thiếu gia, ngài ngủ chưa ạ?"
Y lẩm bẩm: "Hôm nay Trương phu tử dạy ta viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3585596/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.