Sắc mặt Lục Vân Đình lúc đỏ lúc trắng, nhưng không hiểu sao Giang Vu Thanh lại thấy nhẹ nhõm, thậm chí còn kinh ngạc vì thần tiên cũng có ba việc gấp, bỗng nhiên rút ngắn khoảng cách với Lục Vân Đình.
Dưới Giang Vu Thanh còn có một đệ đệ nhỏ hơn y ba tuổi, cha mẹ bận rộn nên y hay phụ trông nom đệ đệ. Trong nhà ít phòng, mấy huynh đệ chen chung một giường, ban đêm đệ đệ đi tiểu, Giang Vu Thanh cũng đi theo.
Nghĩ vậy, y cảm thấy Lục đại thiếu gia trở nên dễ gần hơn.
Lục Vân Đình rất muốn hất Giang Vu Thanh ra, nhưng thật sự quá gấp nên đành phải để y dìu mình vào phòng trong. Ai ngờ vừa vào thì Giang Vu Thanh lập tức đưa tay cởi quần hắn, Lục Vân Đình túm lấy tay y, bực bội hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"
Cổ tay Giang Vu Thanh gầy gò xương xẩu, hắn nắm không nhẹ không mạnh làm y bị đau hít sâu một hơi, "Đại thiếu gia......"
"Cởi quần ạ, đi tiểu mà không cởi quần sao?" Giang Vu Thanh hỏi vừa thẳng thắn vừa mờ mịt.
Lục Vân Đình: "......"
Hắn nhìn vẻ mặt đau đớn xen lẫn khó hiểu của Giang Vu Thanh, nghẹn họng buông tay ra nói: "Không cần ngươi làm."
Giang Vu Thanh "ồ" một tiếng rồi nhìn Lục Vân Đình, hắn nạt: "Còn chưa ra nữa à?"
Giang Vu Thanh nói: "Vậy ngài cẩn thận chút nhé."
Nói xong y mới lui ra ngoài, Lục Vân Đình nhíu chặt mày, muốn đi vệ sinh nhưng quỷ thần xui khiến thế nào lại nghĩ tới Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3585592/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.