Cuồng phong rít gào, cát bụi đầy trời.
Nhiệt độ không khí rất cao khiến người ta hô hấp khó khăn hơn.
Từ trên cao nhìn xuống sa mạc như một Tử vong chi địa thứ hai.
Lưu Mục cùng Mưu Tử Long không hẹn cùng phát ra tiếng thở dài nho nhỏ. Ánh mắt bọn họ manh theo quang mang phức tạp khó tả. Bảo trư khó hiểu nhìn hai vị lão Thần đạo cường giả này, không biết rốt cuộc họ đang cảm thán điều gì?
Chỉ có Hạ Nhất Minh mới biết, hai người này rõ ràng đang nhớ lại kinh nghiệm tại Tử vong chi địa trước đây.
Tại nơi đó trừ Tử vong sinh vật cùng vài vị Thần đạo cường giả, không còn bất cứ sinh mạng nào khác. Ở lại nơi đó năm trăm năm đối với họ mà nói quả là một ký ức vĩnh viễn không quên.
Bởi thế lần này tới sa mạc, bọn họ nhớ lại tình huống kia không có gì làm lạ.
- Hạ trưởng lão. Ở đây được rồi.
Lưu Mục khẽ lắc đầu, thu liễm tinh thần, trầm giọng nói.
Hạ Nhất Minh cũng không phản đối, hắn vung tay, đám người Mưu Tử Long lập tức lui ra xa.
Tất cả mọi người đều biết, bọn họ luận bàn không phải sinh tử chiến, bởi thế không ai lo lắng. Thần đạo cường giả thân thể cường đại, cho dù muốn giết chết cũng không phải chuyện dễ dàng.
Vẻ tươi cười trên khuôn mặt Lưu Mục biến mất trong nháy mắt, thay vào đó là vẻ ngưng trọng.
Nếu một năm trước cho dù coi trọng Hạ Nhất Minh, lão cũng không cẩn trọng như lúc này. Bất quá sau khi biết Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446493/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.