Mặt trời chiếu sáng trên đầu, đám mây chậm rãi di chuyển, trên mặt đất gió thổi vi vu, hết thảy đập vào mắt không có gì kỳ lạ. Bất quá trong không trung tràn ngập khí tức bi ai.
Đám người Hạ Nhất Minh đã vô thanh vô tức xuất hiện bên ngoài Long cốc. Bất quá Lôi điện không xuất hiện tại đây mà ẩn mình trong biển rộng chờ đợi bọn họ.
Dù sao sở trường của Lôi điện cũng không phải ẩn nặc mà là dùng lực lượng cường đại quét sạch chướng ngại trước mắt.
Lúc này bọn họ tới Long cốc không phải chiến đấu hay khiêu khích, bởi thế Hạ Nhất Minh quyết tâm để Lôi điện ở lại chờ đợi.
Về phần bảo trư cùng Bách Linh Bát, năng lực ẩn nặc không dưới Hạ Nhất Minh. Thậm chí tới Long cốc rộng lớn tìm Lôi chấn tử phải dựa vào năng lực của bảo trư nên hành động lần này mới có tới ba người tham gia.
Nhìn thông đạo nhỏ bé phía trước, bảo trư nói nhỏ:
- Đám Thần long đều phi hành trên không trung, tại sao lại thiết kế một thông đạo như vậy. Thật kỳ quái.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, nói:
- Thông đạo này không đơn giản. Hai bên vách khắc rất nhiều trận đồ. Niên đại Thần đạo cường thịnh, khẳng định phát huy hiệu quả thần kỳ. Bất quá lúc này...
Bảo trư chớp chớp mắt như đồng ý với nhận xét của Hạ Nhất Minh.
Trải qua thời gian năm ngàn năm Thần đạo suy bại, những thứ truyền thừa đã hư hao không ít. Muôn khôi phục vinh quang Thần đạo trước đây, còn một chặng đường phải đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-than/1446482/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.